Sau khi Mạn Thảo về đến nhà, cô lặng lẽ trở về phòng, lặng lẽ tắm rửa rồi đi ngủ ngay.
Đương nhiên, đến mười giờ ngày hôm sau cô mới thức dậy, tắm rửa xong đi ra bên ngoài, đến phòng khách thì nghe được tiếng lạch cạch trong bếp.
"Mama." Mạn Thảo dựa vào cửa bếp kêu lớn.
Mẹ cô giật mình"Làm mama giật mình, Sao con lại ở nhà?"
Mạn Thảo chỉnh lại tóc: "Con đã trở về tối qua."
"Tối qua con về rồi," Mẹ cô tiếp tục bao sủi cảo trong tay: "Vậy con thay quần áo đi, lát nữa a di cùng tỷ tỷ con sẽ sớm đến đây, họ đang trên đường rồi."
Mạn Thảo nói: "Sớm như vậy a."
Mẹ cười: "Nói muốn cùng làm sủi cảo."
Mạn Thảo: "Được."
Mẹ: "Thật may mắn, còn lại một ít cháo. Nó ở trên bàn, con đi ăn đi."
Mạn Thảo ngơ ngác nói: "Con biết rồi a."
Mạn Thảo xuất thân từ một gia đình đơn thân, cha cô sinh bệnh qua đời khi cô còn học tiểu học, mẹ cô một mình nuôi cô.
Làm việc được vài năm, Mạn Thảo mua được một căn hộ nhỏ gần công ty, thuận tiện đi lại nhưng cuối tuần cô lại về nhà dành thời gian cho mẹ.
Người ai di mà mẹ cô vừa nhắc đến đã được mẹ cô gặp trong một sự kiện, hôm nay chúng ta có thể ăn cùng nhau vì hôm nay cũng là sinh nhật của người a di đó.
Người tỷ tỷ mà mẹ cô nhắc tới chính là cháu gái của a di, Mạn Thảo từ mẹ cô biết một chút về người tỷ tỷ này, cô nghe nói mẹ cô ấy đã qua đời trong một vụ tai nạn xe khi cô ấy còn nhỏ. Tỷ tỷ đó có một người em trai, sau khi mẹ cô ấy qua đời trong một vụ tai nạn ô tô, bố cô ấy đã rời thành phố, thấy phiền phức nên chỉ mang theo em trai. Sau này, ai di của tỷ tỷ, vốn là bạn của mẹ Mạn Thảo, đã nhận cô ấy về nuôi như con gái.
Cô nghe mẹ nói người tỷ tỷ này cũng làm việc ở thành phố A, mẹ cô cũng nói tỷ ấy là một phụ nữ xinh đẹp.
Lúc đó Mạn Thảo hỏi mẹ rằng cháu gái của ai di hay con gái bà đẹp hơn, mẹ cô nghĩ nghĩ, vẫn là muốn bảo hộ con gái nên đã khen cô xinh đẹp hơn.
Sau đó bà nói: "Mama đã gặp cô ấy một lần rồi. Nhan sắc cô ấy khác với con, cô ấy trông trưởng thành và nghiêm túc hơn."
Mạn Thảo: "Vậy ý của mama là con còn trẻ và non nót sao?"
Mẹ cười: "Con giống như một đứa trẻ, làm sao có thể trưởng thành và vững vàng được?"
Mạn Thảo chuốt mascara, chớp mắt trước gương.
Chỗ nào còn non nót và không trưởng thành chứ? khịt mũi!
Cô trang điểm xong mới đi ra, mẹ cô đã gói hơn phân nữa sủi cảo, nhìn thấy Mạn Thảo đi ra, bà đột nhiên nói: "Bảo con đi thay quần áo, thế nào lại trang điểm xong rồi."
Mạn Thảo cười khúc khích: "Không phải là lúc gặp đại mỹ nhân sao? Con gái của Hứa Mỹ Dung không thể để so sánh kém được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BHTT-EDIT] KHOẢNG CÁCH
Romance[GL百合] TÊN KHÁC :《距离》 TÁC GIẢ:米闹闹 MỄ NHÁO NHÁO THỂ LOẠI: BÁCH HỢP, TÌNH YÊU, HIỆN ĐẠI SỐ CHƯƠNG: 60+1 PHIÊN NGOẠI NHÂN VẬT CHÍNH: SẦM TỬ CĂNG, MẠN THẢO