5

4.2K 448 23
                                    

Mingyu đứng cách chỗ Jeonghan tầm mấy mét, nhìn Omega vô thức đưa tay vén tóc ra sau tai, còn Alpha kia cúi thấp đầu xoa xoa lên má đối phương, cử chỉ vô cùng dịu dàng.

Vì âm thanh trong bar hơi ồn ào, Jeonghan lúc nói chuyện phải nghiêng về phía trước, kề sát bên tai để không bỏ lỡ câu chuyện với người kia. Mingyu không biết cậu chàng đó là người hài hước thế nào, cứ chốc lát lại thấy Jeonghan che miệng cười thích thú, còn chẳng ngần ngại vỗ nhẹ lên ngực cậu ta. Mấy cái động chạm kiểu như vậy, trừ khi là người yêu hoặc đang thả thính nhau, Omega và Alpha trưởng thành chẳng ai ngồi sát rạt như thế cả.

"Thôi bỏ mẹ rồi", Kim Mingyu lầm bầm, cứ thế này có khi nào Yoon Jeonghan sắp bỏ ông Seungcheol thật rồi không?

Trong kí ức của Mingyu và Jisoo, việc hai người đồng hành cùng nhau lâu đến nỗi, họ nghĩ chẳng ai có thể chen chân vào chuyện tình của cặp đôi này được. Dù có tan hợp như cơm bữa, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Mingyu cảm thấy nguy hiểm thay cho Seungcheol.

Đã lâu lắm rồi Jeonghan mới gặp lại Wonwoo, cậu quen thằng bé khi cả hai còn làm nghiên cứu ở viện Mensa, đến nay cũng mười mấy năm rồi. Wonwoo phân hóa muộn hơn bạn bè đồng trang lứa, thân hình khi xưa rất mảnh mai, cứ ngỡ là Omega nhưng không ngờ cuối cùng cậu phân hóa thành Alpha, hơn nữa lại là Alpha trội.

"Lúc trước không có em chắc anh đã trốn khỏi viện Mensa từ tám đời rồi", Jeonghan cười cười bảo.

Wonwoo chống cằm nhìn anh, "Mặc dù vậy nhưng anh thật sự rất hợp với phòng thí nghiệm, cuộc đời em chưa bao giờ gặp được ai thông minh hơn anh."

"Gì chứ... Bây giờ em là nghiên cứu sinh Tiến sĩ đó, còn anh chỉ là chủ tiệm hoa ở dưới quê thôi."

"Sao nghe giọng anh tự hào lắm mà?"

"Hả?"

"Ý em là bỏ hết mọi thứ anh từng có để chạy đến một nơi xa xôi ấy. Em thấy anh vô cùng tự hào về điều đó."

Jeonghan cụp mắt, khóe môi vẽ lên một độ cong xinh đẹp đến nỗi có thể đánh gãy suy tính của bất cứ kẻ nào đang muốn gây chú ý tới mình.

Wonwoo huých vai cậu, giọng nói lạnh nhạt không mang theo nhấn nhá nhưng vẫn truyền tới sự cổ vũ mạnh mẽ cho Jeonghan, "Làm tốt lắm."

"Êiii, anh không giới thiệu với em tí sao? Vị bạn mới dễ thương này này", Mingyu bất thình lình chen vào cuộc hội thoại của hai người, bộ dạng rõ ràng cố tình vì ánh mắt hắn lúc này đang phóng thẳng đến chỗ Wonwoo để hăm he, thị uy mình là giống trội trước một đồng loại mờ nhạt.

Jeonghan vả vào mặt cái đứa đang thô lỗ sấn tới chỗ con người ta, lập tức ngăn chặn ý định không hay ho của thằng bạn mình, "Tao không có ý định đó, mày biến chỗ khác đi."

"Dù sao anh cũng dẫn tới chỗ em, vậy mà không cho em tò mò sao được?", Mingyu càu nhàu.

"Vốn dĩ định sẵn tiện ghé qua thăm mày một chút mới chọn chỗ này."

"Thế làm quen tí có sao đâu, em cũng muốn biết bạn của anh nữa."

"Chứ không phải mày tọc mạch để nói lại với thằng Seungcheol hả?", Jeonghan lạnh nhạt đáp.

CheolHan | Đừng quay lại với người yêu cũ! (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ