Chap 11: Đi Nhờ Xe

65 7 6
                                    

"Nhìn cái gì mà nhìn. Người ta đi rồi lưu luyến cái gì? Các em tập trung đi nào."

"Dạ thầy!"

"Giở sách ra trang 39, chúng ta học tiếp nào"

*Beeng beeng*

"Hết giờ rồi thầy ơi!"

Wow, ơn trời chú bảo vệ đây rồi! Cảm ơn chú vì đã giải thoát con khỏi cái cảnh tù túng này.

Thầy Lương lắc đầu ngao ngán, cảm thấy có lỗi với cô Thúy rất nhiều. Do lớp trể 3 tiết nên cô Thúy mới nhờ thầy dạy phụ, ai mà có ngờ bị trể thêm 2 tiết nữa. Hai chữ "trong sạch" thầy nói cũng mệt rồi!

Đeo balo bước ra khỏi lớp, hôm nay tới lượt tôi dắt xe cho Khánh Di. Vừa dắt ra khỏi cửa thì đụng mặt ngay Ngọc Tỷ: "Ê, có phải mày quên hôm nay là ngày gì rồi đúng không?"

"Không nha, tao không bao giờ có thể quên cái này này được."

Tôi đưa tay ra hiệu cho nó im miệng, không cần nhắc bố mày vẫn nhớ như in nhé!

"Dù có ăn mười chén cháo lú thì tao vẫn nhớ cái ngày định mệnh này!"

"Dữ vậy sao, nói tao nghe xem nào."

"Hôm nay là ngày 7/7, Thất Tịch đúng không?"

Thằng Tỷ búng tay nói: "Chuẩn. Vậy thì chúng ta nên làm chuyện gì vào ngày này?"

"Hai chúng ta... À không, bốn chúng ta bắt buộc phải đi ăn chè. Mà là chè đậu đỏ mới đúng bài."

Dứt lời, Ngọc Tỷ rút ra từ trong túi quần một tờ polime mệnh giá 200 VNĐ, chắp tay với ánh mắt tha thiết cầu khẩn.

"Tao biết giờ tao có nói gì đi nữa thì cũng không thể nào có được sự tha thứ của mày."

Ủa, anh bạn? Anh đang diễn tiểu phẩm à! Ok, anh thích thì tôi chiều.

"Anh im đi, tôi không muốn nghe. Lừa dối... tất cả là lừa dối."

Vừa nói tôi vừa bịt chặt hai bên tay lại, không cho một âm thanh nào của nó có thể lọt vào cả.

"Tao lạy mày, mày phải nghe. Nhất định phải nghe, xem như bố năn nỉ mày!"

"Không, không. Tao thật sự cảm thấy mình bị lợi dụng, tao bị tổn thương đấy nhá."

"Ngưng!!!"

Ngọc Tỷ tiếp tục rút ra thêm một tờ polime màu xanh lục cầm trên tay:

"Im lặng, nhìn nè. Mày phải bình tĩnh nghe tao nói."

"Tao điếc rồi, mày muốn nói gì thì nói.Tuy tao điếc nhưng mắt tao vẫn thấy tờ tiền nha."

"Chuyện là hôm nay tao vừa mới tỏ tình với con Trân lớp mình thành công. Vậy nên... ừm ờ, mày hiểu ý của tao chứ!"

"Mắc cái chó gì mày tỏ tình vào ngày này? Một năm 365 ngày sao mày không lựa, tự nhiên chọn hôm nay mà có người yêu."

Ngọc Tỷ cố gắng giải thích cho tôi hiểu:

"Nếu tỏ tình vào ngày cá tháng 4 thì người ta biết mình bị lừa dối rồi. Bây giờ phải tỏ tình vào rằm tháng 7, lỡ bị từ chối thì mình lấy lý do bị ma nhập."

Bây Giờ Rất Muốn Đập Chậu Cướp HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ