bất tử (AllMike)

9 0 0
                                    

"Về nhà nào Mike, trời bắt đầu tối rồi"

Jack cầm theo giỏ nguyên liệu quay đầu dịu dàng kêu gọi câu bé với mái tóc vàng đang tung tăng trên đồng hoa sắc màu, dưới ánh chiều tà êm dịu ấy càng làm cho khung cảnh thơ mộng trở nên trữ tình hơn. Mike đang mải nô đùa khi nghe thấy tiếng hô gọi của Jack thì cũng quay lại, bọn họ là những hậu duệ còn sót lại tộc của người bất tử tại nơi này, bộ tộc của cả hai sớm đã di cư đi nơi khác và giờ chẳng rõ tung tích, Jack và Mike vì vậy cũng chẳng còn nơi nào để về nên họ cứ lang thang vô định như vậy.

Suốt hàng trăm năm qua, cả hai đã có biết bao nhiêu bạn bè và mối quan hệ nhưng thời gian lại cướp chúng đi, mới rồi cũ rồi lại mới, sớm đã khiến Jack dần chẳng còn muốn tiếp xúc với con người nữa. Còn Mike đã vài trăm năm tuổi nhưng đối với tộc người bất tử của cậu thì cậu vẫn là một đứa trẻ tinh nghịch đáng yêu, mọi kiến thức và sự quan tâm, yêu thương mà cậu nhận được trong suốt ngần ấy năm đều là một tay Jack chăm sóc nuôi lớn, y rất dịu dàng đó.

"Hôm nay chúng ta ghé qua làng được không? Em nhớ Ganji quá!!" - Mike háo hức.

"Được rồi, làng ấy cũng thân thiện với chúng ta, đừng để họ biết thân phạn của ta là được" - Jack miễn cưỡng xoa đầu cậu.

Nhìn bóng hình nhỏ bé lon ton vui vẻ đi trước, Jack không khỏi buồn phiền vì lỗi lầm năm xưa, vì y không đồng ý lời yêu của một vị tà thần mà hắn liền nguyền rủa cả tộc của Jack và ép y phải yêu hắn. Càng nghĩ càng làm Jack lo mà vô thức đưa mắt về phía cậu bé tinh nghịch kia, y phải bảo vệ cậu hết mình, cậu là người thân duy nhất của Jack.

Mike đi trên con đường mòn, cậu vui vẻ cất tiếng ca vừa đi vừa vui đùa với những chú chim líu lo, sau đó tạm biệt chúng để đi tiếp về phía ngôi làng thân quen. Khi nhìn thấy ngôi làng từ xa, Mike vì háo hức nên nhanh chóng chạy tới, cậu càng vui hơn nữa khi nhìn thấy đám trẻ trong làng đang nô đùa và Ganji thì đang quan sát chúng, kế bên cậu còn có Luca và William nữa, bọn họ nói chuyện với nhau trông vui vẻ quá.

"Ganji!! William! Luca!! Mấy cậu rảnh không!?!" - Mike vừa hô lớn vừa chạy tới.

"Mike! Cậu vừa đi đâu về vậy?" - Ganji có chút sốt ruột hỏi.

"Đúng rồi đó, cả sáng nay tụi tớ tìm cậu mà chẳng thấy cậu đâu" - William chen vào.

"Tớ nhớ cậu lắm đó!" - Luca cười đùa.

"Hì hì~ sáng nay tớ với Jack đi lên thị trấn í mà, chiều tụi tớ về nên ghé qua rừng hái thuốc nè" - cậu lúng túng gãi đầu.

Mike vô cùng vui khi có những người bạn quý báu thế này, ai ai cũng thân thiện và quan tâm Mike hết. Nhưng có lẽ cậu chẳng có khái niệm gì về tình yêu, hầu như Mike đều nghĩ mối quan hệ chỉ có dừng lại ở bạn bè nên chẳng hiểu rõ mấy cái ánh mắt có chút kì lạ của đám bạn của mình, dù vậy vẫn rất vui vẻ đón nhận và đi chơi cùng họ. Jack quan sát từ xa trong lòng cũng yên tâm phần nào khi Mike trông hạnh phúc như vậy, nhưng thời gian là một con quỷ tàn ác, những người bạn ấy sớm sẽ hòa mình vào cát bụi, 50 năm với ngôi làng là rất dài nhưng với cả hai thì chỉ như một cái chớp mắt, càng nghĩ càng làm Jack có nhiều buồn phiền hơn.

Identity V| AllMike | Chấn Bé Đù Và Bạn Chai Của Em TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ