Chương 239: Tôi che chở tang thi! (Xong)

84 6 1
                                    

Editor: Ashu
Beta: Ngỗng
———

Lời nói tiếp theo của nhân viên nghiên cứu Thẩm Dịch đều không nghe lọt tai, đầu hắn trống rỗng, chờ đến khi phục hồi lại tinh thần thì người đã đứng ở trước mặt Tô Đường.

"A Dạng."

Tô Đường đang ăn cơm, cô không thích ăn cà rốt. Lúc này đang gắp ra từng miếng bỏ vào thùng rác. Đột nhiên nghe được âm thanh của Thẩm Dịch, sợ tới mức cả người đều run rẩy.

"Sao... Làm sao vậy?"

Tâm tình Thẩm Dịch còn đang khiếp sợ cho nên cũng không nhìn thấy sự chột dạ trong mắt cô. Két sắt kia là ở căn cứ A lúc trước, chứng tỏ từ lúc bắt đầu cô đã chuẩn bị cho hắn đường lui. Nhưng hắn lúc đó làm cái gì? Hắn ngu muội mà bóp cổ cô, thiếu chút nữa là lấy mạng của cô rồi!

"A Dạng, sao em lại ngốc như vậy." Hắn nghĩ đến cảnh tượng lúc ấy, trong lòng ngay cả nghĩ cũng sợ. Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa hắn đã giết cô rồi.

Tô Đường không rõ nguyên nhân, sau đó liền nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

[Đinh! Giá trị hắc hóa giảm 10%, giá trị hắc hóa hiện tại: 10%.]

Hệ thống: [Lúc trước cô để lại thuốc giải độc, trời xui đất khiến đưa đến tay hắn.]

Tô Đường sợ hãi, cô đã quên mất chuyện này.

Thẩm Dịch còn tiếp tục: "Lúc trước vì sao không nói cho anh là có thuốc giải?"

Tô Đường nhỏ giọng mở miệng: "Thuốc giải kia chỉ là phiên bản lúc đầu, dùng có tác dụng phụ. Tình huống lúc đó của anh, nếu biến thành người thường thì sẽ không sống nổi."

Thẩm Dịch nhớ rõ lúc trước cô từng hỏi hắn rất nhiều lần, hỏi hắn có muốn biến thành người bình thường hay không. Hắn lúc đó có phản ứng gì, hắn khịt mũi! Hắn căn bản không tin. Nhưng cô nhóc này lại thề son sắt sẽ khiến hắn tin tưởng cô.

Trên đời này sao lại có người ngốc như vậy, âm thầm làm xong mọi chuyện, cũng không tranh công.

Thẩm Dịch cực kỳ đau lòng, càng đau lòng càng hận không thể tự đâm chính mình lúc trước.

"A Dạng, em đánh anh đi."

Hắn lúc trước có véo cổ cô, biết rõ thân thể cô không tốt còn cố ý khiêng cô đi làm cô khó chịu. Hắn thật đúng là một tên đại hỗn trướng!

Tô Đường không nhìn thấy mặt hắn, nhưng nghe âm thanh là có thể đoán được biểu cảm của tên kia, khẳng định là vẻ mặt ảo não.

Vì thế cô nói: "Anh ôm em, em đánh anh như thế nào đây."

Thẩm Dịch đem người buông ra, vẫn không nhúc nhích đứng ở trước mặt cô, bày ra tư thế em cứ tùy tiện đánh đi.

Tô Đường nén cười: "Anh lớn lên quá cao, ngồi xổm xuống chút, em đánh không tới."

Thẩm Dịch không do dự, trực tiếp ngồi xổm xuống. Đánh người không đánh mặt, nhưng nếu là cô, hắn hoàn toàn tự nguyện.

Tô Đường nhìn bộ dáng ngây ngốc kia của hắn, cuối cùng nhón chân, ở trên môi hắn hôn một cái.

"Được rồi."

[Q2] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc HoáNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ