Dix

689 46 3
                                    

Hôm nay em nhỏ bị khó ngủ, em đang lo lắng về việc phải biểu diễn trước hàng nghìn người khi bản thân đang mang thai tháng thứ hai, theo em nghĩ thì chỉ hai tháng thôi thì thai nhi không phát triển quá nhanh nên chắc không ai thấy kì đâu nhưng lỡ em đi ngược lại với nhân loại thì sao? Thì chắc cứ nói đại là do không nghe lời PT thôi nhỉ hoặc là lúc đó chịu thôi chứ biết sao. Mà cứ lo xa như này mãi chắc là em khỏi ngủ luôn á, nãy giờ bụng em đang lâm lâm buồn nôn đây này, em chưa đến giai đoạn bị ốm nghén đâu chỉ là cảm thấy bụng hơi khó chịu chút thôi.
Em mở điện thoại lên nghịch, mà nói là nghịch vậy thôi chứ em nhỏ đang nhận show kín bít nguyên một tháng này luôn để có lỡ không đi diễn được mấy tháng sắp tới đây thì fan cũng không lo lắng là mấy, theo em tiên đoán. Chưa đầy 10 phút thì lịch trình của em cũng khá kín rồi đấy, trừ đi giờ ngủ thì coi như quá là ok luôn. Trên màng hình điện thoại của em hiện lên một tin nhắn, của Nhã My này.
Nhã My
Thế Anh ơi, ngủ sớm nha,
em có thai thức khuya với
xem máy nhiều không tốt
cho bạn nhỏ đâu.

Anh Bui
Dạ chị

Thế Anh cũng chuẩn bị đi ngủ đây, phải nghe lời bác sĩ chứ đúng không? Nhã My cũng tiện nhắn tin luôn cho Thanh Bảo, dặn hắn là nhớ canh cho em nhỏ đi ngủ sớm. Hắn chỉ seen thôi, chuyện là hắn đang đọc trên mạng để tìm hiểu xem đấu hiệu Omega mang thai sẽ khác thường như thế nào. Theo trang web về Y được bên Mỹ thì có thể tóm tắt sơ sơ là như thế này: Alpha sẽ dễ dàng nhận ra Omega của mình đang mang thai dựa vào pheromone của bạn đời, khi mang bầu, mùi của Omega sẽ ngọt dần lên điều này cũng tạo cho Alpha có cảm giác muốn ở gần họ hơn, việc có thai vài tháng đầu có thể làm cho việc ăn uống của Omega trở nên thất thường, em nhỏ sẽ bỏ bữa, không ăn đúng giờ hoặc ngược lại là lúc nào cũng đói, lúc nào cũng muốn ăn. Ốm nghén sẽ xuất hiện ở tuần thứ 4, nghĩa là hết tháng đầu tiên và em nhỏ sẽ bị ốm nghén nặng từ tuần thứ 8 đến tuần thứ 11 của thai kì, v.v
Sau một hồi tra cứu thì hắn cũng đã hiểu được không ít thứ để đảm bảo em và bạn nhỏ có thể được khỏe mạnh nhất có thể, hum, chắc cũng phải mua ít đồ để chăm bạn Omega rồi.
.
Sáng hôm sau, Thế Anh bắt đầu lịch trình bận rộn tháng này của mình, em không ăn sáng mà chạy đi đến chỗ show diễn ngay lập tức, không một lời thông báo nào đến tai hắn cả nên đương nhiên là hắn cứ đợi báo thức reng, đi vệ sinh cá nhân rồi lon ton xuống nhà tìm em nhỏ như việc hắn thường làm thôi. Ở bếp, không có, ở phòng khách, không có, ở phòng ngủ, không có. Ê hắn hoản nha, ai bắt cóc bạn Omega của hắn đâu mất tiêu rồi. Giờ chỉ mới có 7 giờ 45 phút sáng, chẳng lẽ hôm nay em nhỏ lại đi đâu sớm nữa. Cũng không thấy em nhỏ nhắn tin cho hắn luôn, Thanh Bảo lo quá trời quá đất rồi hắn quyết định gọi quản lý của em xem là em có lịch trình nào sớm trong tuần không.
- Alo, B-ray hả, gọi chị có gì không?
- Ủa chị ơi, anh Thế- À không anh Andree có lịch trình nào hôm nay không ạ?
Xém chút hắn lại gọi em là Thế Anh trước người khác, cũng may là quản lý của Thế Anh cũng là người hiền nên không bắt bẻ gì em chứ gặp phải tính tình lầy lội như anh Tuấn Đôi Mươi thì giờ hắn đã bị dí 7749 hiệp.
- À đợi chị check cái nha nhưng theo chị nhớ là không có á...ủa gì kì vậy ta, rõ ràng hôm qua chị xem lại là hoàn toàn không có show nào mà? Giờ thì kín bít luôn này?
- Ủa, em tưởng lịch trình nào cũng phải qua tay chị trước?
- Um đúng rồi em, cơ mà tùy thôi, chị chỉ quản lý mấy show lớn với quân trọng ấy, còn mấy show diễn ở ngoài là tự Andree quyết định nha em. Nhưng nghĩ đến cũng lạ, bình thường em ấy sẽ báo với chị một tiếng trước mà, hôm nay lại tự mình xử lý mọi chuyện, không biết có bị gì không nữa.
- À dạ, em cảm ơn chị.
- Um bye em nha, chị cúp đi đến chỗ Andree diễn đây, có gì muốn hỏi thì em liên lạc với chị sau nhen.
- Dạ bye chị, chị dễ thương quá hà.
- Hihi, không có gì.
Thanh Bảo gác máy, hắn cảm thấy nhẹ nhõm xen lẫn khó chịu. Haizz, bầu bì mà đi đâu sớm thế không biết, có nghĩ đến là hắn lo cho em lắm không.
____________
- Ai là em iu nào...Thích nghe nhạc trap...
Andree bắt đầu một bài rap mới và bên dưới là sự hò reo nhiệt tình đến từ khán giả kiêm fan hâm mộ của em. Thế Anh cực kì ít nhận show buổi sáng luôn cơ mà sắp đến những tháng ở ẩn vì cái của nợ trong bụng, lúc diễn em có linh cảm là bản thân quên cái gì đấy rất quan trọng mà em chưa kịp nhớ ra, thôi không nhớ nổi thì kệ luôn vậy. Thế Anh nhanh chóng hoàn thành xong bài rap của mình để còn kết thúc show này rồi đi cái khác nữa. Bài rap vừa kết thúc, em cười thật tươi với fan rồi đi vào cánh gà, rồi em nhớ ra bản thân quên gì rồi, em quên nhắn với chị quản lý, hèn chi bây giờ người ta đến tìm em này, mặt trông vừa bực vừa lo.
- Andree à, sao em đặt lịch mà không báo cho chị biết tiếng nào thế?
- Em xin lỗi chị, tại em nghĩ em có thể đi một mình nên mới...
Thế Anh xoa xoa tóc, tự nhên em thấy có lỗi quá đi làm người khác lo lắng rồi.
- Không được, em phải nhớ báo cho chị chứ, chị không đi theo em cũng được nhưng nhớ phải nhắn tin hay gọi điện gì trước cho chị, biết không?
- Em xin lỗi vì đã làm chị lo lắng ạ.
- Không sao đâu, à mà nếu nãy chị lỡ lời hơn lớn tiếng xíu thì em thông cảm giúp chị nha, chị cũng lo cho Andree nhiều lắm ó.
- Không đâu chị, do em sai trước mà, vậy chị về trước đi hen, nay em lỡ tay đặt hơi nhiều show nên đi lâu chung với em chị sẽ mệt với chán lắm luôn đó.
- Um, OK để chị về xét lại mấy cái show khác xem xem được không, à với lại em muốn hủy bớt show không chị làm giúp luôn cho.
- À không đâu chị ơi, em thấy lịch như vậy ổn ạ.
- Chị thấy em nhận show quá trời quá đất luôn đó Andree, lỡ vì một đống đó mà em bỏ ăn bỏ ngủ thì sao, bao tử em yếu lắm luôn đó. Mà sáng nay em ăn chưa thế?
- Dạ...em ăn rồi.
Thế Anh nói với điệu bộ lấp la lấp liếm, chị quản lý cũng nghĩ ngờ em lắm đó chứ, nhưng thấy nãy giờ em nói chuyện rất bình thường với tỉnh táo nên thôi, tạm tin em vậy.
- Vậy bye em nha, chị về đây.
- Dạ bye chị.
Thế Anh cười tươi nhìn chị quản lý quay lưng đi về rồi cũng quay trở lại công việc của mình.
__________________
Thanh Bảo nhìn đồng hồ đã điểm 10 giờ 30 phút mà em vẫn chưa trở về nhà, hắn sốt ruột không hả, nghĩ sao không, mặc dụ chuyện về trễ này đã lập đi lập lại không trên dưới hai tuần,thêm nữa là hơn một tháng này em nhỏ cứ dậy sớm đi diễn với cái bụng um thì ngày càng nhô lên không ít vì chỉ vỏn vẹn 2 tuần nữa là sắp mang thai tháng thứ ba. Bạn Omega vì muốn giấu hắn đến cùng nên đặt mấy cái áo hoodie rồi sơ mi cỡ size của hắn để mặc hàng giao về mà hắn tưởng em tặng quà sinh nhật lần thứ n cho hắn không, ít nhất hôm sinh nhật Thanh Bảo còn nhớ về sớm đi ăn với hắn một bữa rồi có tặng đồng hồ cho hắn luôn, một chiếc đồng hồ rolex y như cái Nhã My cầm lúc lần đầu đến nhà em, hehe, em là chủ động mang đồ đôi với hắn nhen, tính tình thai phụ cũng đáng yêu gấp bội khi có em bé. Cơ mà như thế cũng không làm Thanh Bảo vui vẻ hơn là bao nhiêu, từ cái ngày mà em nhận show mù mịt kín bít như thế thì em nhỏ có ăn đúng giờ giấc đồ không, mà trước mắt là hắn biết em đi ngủ trễ rồi đó nha.
- Bảo Bảo ơi, Thế Anh về rồi.
Em nhỏ mở cửa nói vọng vào nhà, em thừa biết thế nào Thanh Bảo cũng sẽ thức chờ em. Thế Anh lết cái thân xác đã bị fan và bạn nhỏ trong bụng bào mòn đi không ít mà đi như sắp chết đến nơi vào nhà. Thanh Bảo nhìn em, đôi mắt có phần sắc lẹm nhưng rồi cũng cố gắng dịu dàng lại một tí, người trước mặt đang là mang thai uống nòi của mình sao mà nỡ tiếng nặng tiếng nhẹ nào với em chứ.
- Em nhớ Thế Anh lắm luôn.
Thanh Bảo giở giọng mè nheo như con nít lên ba mà kể lể với em mục đích cuối cùng là cũng chỉ để quở trách em nhỏ.
- Thế Anh ôm em chút đi...
- Gì thế Trần Thiện Thanh Bảo, sao em nói với tôi mà tôi cứ có cảm giác là em bà tuổi chứ không phải là 25 tuổi luôn đó.
Thanh Bảo cười cười khi thấy người nhỏ cũng nghe lời mà ngoan ngoan ngồi vào lòng để hắn ôm.
- Dạo này Thế Anh về trễ nhiều quá, em không thích đâu.
- Tính chất công việc thôi mà, dạo đây em mới ra mv này, quay 2 ngày 1 đêm này với lại còn feat chung với Hiếu Thứ hai nữa, em cũng bận bù đầu bù cổ có khác gì anh đâu mà suốt ngày kiếm cớ mắng người ta.
- Nhưng ít ra em đâu có về trễ vậy, em luôn luôn cảnh giờ về trước anh không luôn ấy chứ. Với cả em lo cho anh bé thôi mà.
- Hum anh không sao...
Thế Anh nãy giờ cứ cạ cạ vào người hắn, giờ hắn mới để ý liền tinh ý hỏi ngay em nhỏ.
- Thế Anh sao thế?
-... Pheromone
Mặt Thế Anh đỏ lên, từ khi mang thai em luôn trong tình trạng nhớ mùi gỗ thông của Alpha nhà mình, hít hà bảo nhiêu cũng không đủ được cái nư của em việc thiếu pheromone cũng làm cho bạn Omega thiếu ngủ rồi cứ giữa đêm thì lại nghén đôi ba lần. Thanh Bảo cũng biết mấy cái triệu chứng đơn giản thông thường này nên luôn là người đầu tiên ngỏ ý xem em có muốn ngủ cùng hắn không, tất nhiên là em nhỏ luôn từ chối, đôi khi còn cáu bẳn lên nên hắn cũng thôi không hỏi em nữa.
Thế Anh thì hơn cả tháng này ngày nào em cũng chỉ ăn có đúng hai bữa thôi, đặc biệt ít, một phần là do em không muốn ăn, phần còn lại là do sợ bạn nhỏ trong bụng sẽ quấy trong lúc em diễn, nếu bị nghén ngày trên sân khấu thì em khó mà biết cách giải quyết.
- Này Thế Anh có muốn ngủ cùng em không?
- Tôi không, cơ mà sao ngày nào em cũng hỏi thế?
- Em hỏi cho có hình thức thui mò.
- Rồi ok, Bảo Bảo ngủ ngon.
- Thế Anh ngủ ngon. Mai 8h mới đi đến concert diễn tập nha anh.
- Tôi nhớ rồi.
.
Lại một đêm ngủ không thẳng giấc trôi qua với Thế Anh và chính bản thân em cũng đang bất lực thật sự, lỡ giờ xách thỏ bông qua đòi ngủ cùng với Alpha thì chắc hắn sẽ nghi ngờ em đang giấu hắn cái gì quá đi thôi. Thế Anh bước ngang qua phòng Thanh Bảo ngay lúc hắn mở cửa ra, Thanh Bảo giật mình đơ ra mấy giây vì hết hồn, bầu bì chắc mệt mỏi lắm nhỉ? Đi nhẹ như ma ấy.
- Sao Thế Anh trông mệt mỏi thế ạ?
Thanh Bảo lên tiếng, em ngước đầu lên nhìn cái con người kia và rồi hắn phát ra những tiếng cười khúc khích, nhìn em lúc này xem, đầu tóc thì rối mù, mắt thì sắp có quần thâm đến nơi, mặt mày không hề có một chút sức sống nào. Em thấy như vậy thay vì thấy bị quê như mọi lần thì lần này lại thấy cáu lên.
- Kệ tôi
Em nhỏ quát vào mặt Alpha làm hắn muốn giác ngộ luôn, gì mà hôm nay khó ở dữ, hắn cười vậy thôi chứ thấy em mệt vậy hắn có biết sót á nha.
- Hôm nay Thế Anh đi chung xe với em đi?
- Chi?
- Đỡ tốn tiền đổ xăng chứ sao với lại cũng ở chung nhà mà, đi hai xe chi, đúng không? Chưa kể như vậy tiện hơn.
- Không thích
Rồi xong, em giận rồi và cuộc nói chuyện cũng kết thúc tại đấy. Thế Anh ấm ức đi vào phòng thay quần áo, có biết cười như vậy càng làm em tủi thân hơn không? Đã giấu không nói với hắn là bản thân đang mang thai thì không nói tới đi, hắn thấy em mệt mỏi như vậy không sót tí nào mà chỉ thấy buồn cười thôi à. Không chấp nhận được.
Em nhỏ mặt đồ xong việc đầu tiên em cảm thấy khó chịu, quần short tất nhiên sẽ ôm hơn boxer nên tạo cho em cảm giác buồn nôn đéo diễn tả bằng lời nổi, cái áo thì nó cũng không đỡ khó chịu hơn xíu nào đâu. Thế Anh bất lực muốn rơi nước mắt, vừa mệt vừa bực mình,em kệ mọi người hôm nay có nghĩ cái gì đi chăng nữa lấy một cái áo hoodie nhỏ nhất trong một đống em vừa mua hôm trước mà mặc vào, cũng thấy ok hơn đó. Tay mở cửa tủ kính của mình ra rồi vớt nguyên cái kính gọng hồng cánh sen trong đó ra mà mang vào, cái này là fan tặng nên em đeo cho vui thôi.
Thế Anh tắt đèn, đóng cửa phòng lại rồi đi xuống lầu, Thanh Bảo đang ngồi trên sofa chờ em, tay nghịch một con heo nhỏ làm bằng bông được đặt ở trên đấy, ngắt nghéo nó bẹo hình bẹo dạng. Một từ thôi, trông vô tri thật sự.
- Ơ, đi lướt qua không nhìn em luôn à?
- Mắc gì?
Em nhỏ sỏ đại đôi giày rồi nhanh chóng đi ra ngoài sân, mở cửa xe chuẩn bị bước lên thì Thanh Bảo xoay người em lại rồi vác em lên mở cửa xe của hắn rồi đặt em vào chỗ ngồi. Thanh Bảo đang tự hào với trình độ đầy thuần thục của mình thì bỗng phát hoảng khi thấy mặt mày em nhỏ xanh lè, tay thì che che miệng giống sắp nôn.
- Thế Anh khó chịu hả, em xin lỗi. Em lấy bao ni lông cho anh nhé?
- Um..khỏi
Hắn liên tục xoa lưng em nhỏ, phải chuộc lỗi thôi không em giận luôn đó mà bạn Omega nhà này giận dai lắm lắm luôn nên hắn không nỡ trót dại đâu. Sau một hồi hắn thấy bạn Omega thoải mái hơn một chút thì cười cười xíu với em coi như là lấy lòng đi, chẳng lẽ em nhỏ giận hắn à, ứ chịu đâu nhé. Thế Anh lườm nguýt hắn, hừ em giận luôn cho biết.
- Cho em xin lỗi mà. Thế Anh mà còn giận thì cứ đánh em một cái đi, em chịu hết á, nha nha nha.
Em nhỏ chần chứ xong đánh lên đầu hắn một cái, nhưng mà coi bộ vẫn còn giận lắm đó nha. Thanh Bảo cảnh ngayblucs em nhỏ không phòng bị thì hôn lên môi em một cái chóc, to rõ và dứt khoát. Thế Anh xấu hổ quay mặt đi, không muốn nhìn cái con người cơ hội này thêm nữa đâu, hắn còn cười hề hề làm em ngượng chết đi được.
- Có đi nhanh không? Tí mà tôi đổi ý là không ngồi chung xe với em nữa đâu.
- Tuân lệnh, tuân lên, boss của em.
Thanh Bào hí ha hí hửng  đóng cửa xe lại rồi vào xe không quên cài đây ăn toàn cho em trước rồi lái xe đến trường quay.
Hôm nay mọi người đến sớm hơn giờ diễn đến tận 30 phút là vì phải ăn sáng, không nói ai cũng biết là Thanh Tuấn Tần Tảo bao rồi. Hắn và em vừa bước chân vào sân khấu là thấy những con người đang nhìn họ chằm chằm và không khép được miệng mà cười một cách, ta nói rất là lạnh sóng lưng. Thế Anh thề luôn em biết nói như này kì lắm nhưng đám này nhìn giờ không khác gì đang nghiện. Cơ mà họ đang nghiện thật mà, nghiện OTP.
- Em xúc động muốn khóc quá đi.
Pháp Kiều nhìn hai người họ và bắt đầu giả bộ khóc cực kì nhập tâm rồi dần dần mấy đứa học trò của em với Thanh Bảo cũng hòa nhập kịp với cộng đồng, giả bộ khóc theo.
- Người ta công khai cả tháng trước rồi mà giờ mấy đứa không hết xúc động à. Chắc lúc hai người này mời thiệp cưới là nước mắt tụi bây chắc còn chảy nhiều hơn nước ở tháp Niagara Falls.
Thanh Tuấn lên tiếng trêu hai bạn nhà này thêm, mê cái couple này quá rồi mà.
- Nay có hẹn đến cùng giờ với nhau hay sao mà đến cùng lúc luôn thế?
- Nãy đi chung xe.
Thế Anh là người trả lời cái câu hỏi này, giờ hắn là của em rồi cần gì ngại nữa, cả đất nước Việt Nam này biết Omega của hắn là ai rồi mà.
- Trời trời ghê ghê.
- Cơ mà sao thầy bận áo hoodie thế? Tí nữa nóng chảy mỡ luôn cho coi.
- Bộ trong đây không có máy lạnh à?
- Thì có...tại em chưa thấy thầy mặc áo hoodie bảo giờ nên thắc mắc thôi với cả này trời cũng nóng...
Quang Anh quan tâm hỏi hàng thầy giáo của mình, xoay ngang thì thấy Đức Duy đang nhìn em chằm chằm.
- Mặt anh dính gì à?
- Đúng òi
Ủa hỏi chơi ai dè có thiệt luôn hả ta?
- Dính sự dễ thương
Ối giời ơi tưởng gì hóa ra là mình yêu phải nịnh thần nên nó phải thế đấy.
- Xía, tưởng gì, bản thân cũng sắp bị dí như tôi thôi mà bày đặt ra vẻ.
Thế Anh nói với giọng cực kì ngứa đòn với đàn em, cười người hôm trước hôm sau người cười, em vừa nói dứt câu đó xong là mọi người đều đã đổ dồn hết sự chú ý lên một couple mùa 3 nổi tiếng không kém Caprhy aka Captain x Rhyder.
Mọi người phải vất vả luyện tập cả ngày, từ sáng sớm đến tối mịt luôn, bây giờ ai nhìn cũng mệt mỏi, Thanh Bảo đặc biệt để ý bạn bàu nhiều hơn cả, hắn liên tục hỏi han xem em có ổn không. Thế Anh thì mệt gấp đôi những người còn lại nhưng vẫn cố gắng làm tròn bổn phận của mình, không vì việc cá nhận mà làm ảnh hưởng cả một tập thể được. Với suy nghĩ đấy thì từ sáng đến giờ thì em đã cố gắng kiềm chế cơn nghén của bản thân tốt nhất có thể tránh không làm mọi người và Alpha lo lắng.
Cuối giờ khi Thanh Bảo và em chuẩn bị ra về thì đèn trong trường quay tắt tối om, nói gì chứ cúp điện ở nhà thì không sao chứ cúp điện ở cái chỗ bự tổ bố như thế này thì em và hắn thấy sợ lắm nha, sợ ma.
- Gì m-
- Happy birthday to you..happy birthday to you
Em Và hắn chưa khỏi hoàng mang thì nghe tiếng bài hát mà năm nào cũng nghe vài ba lần vang lên. Nay sinh nhật ai ta? Thành Tuấn là người đang cầm chiếc bánh kem trên tay, hắn và em thì cũng ngân nga hát theo và chủ nhân của cái bánh đó là Trần Thiện Thanh Bảo. Thì ra là ảnh em ê kíp bày ra cái này là để ăn mừng sinh nhật trễ của hắn, sinh nhật hắn là gần một tháng trước rồi cơ mà thấy hắn chỉ đăng bài chúc mừng sinh nhật bản thân thôi với lại hắn nhỏ nhất ở đây nên vì là út nên đuọc ưu tiên tổ chức sinh nhật cho. Vào phút cuối thì mọi người mới biết là hắn có tổ chức sinh nhật với gia đình rồi chỉ là không công khai thôi.
- Vậy tí trả tiền bánh kem nhà em trai.
Thanh Tuấn nói đùa xíu với Thanh Bảo thôi mf ai dè hắn móc túi ra gửi lại tiền thật đúng là....
____________
Bây giờ là giữa đêm rồi, mà phòng Thế Anh vẫn sáng đèn, không phải là do em đang làm việc gì trông đây đâu, mà là do em đang bị nghén hành đây này, bạn nhỏ cứ như thiếu hơi ba lớn nên không cho em ngủ, trời ơi tức không chứ.
- Con không thương ba à...
Bạn Omega với tay lên đội nước lên thứ 15 chỉ trong 5 phút đồng hồ, coi như thức ăn cả ngày nay đã ra ngoài hết rồi. Mắt em nhỏ long lanh nước, phải chịu thôi, có thai là vậy mà. Em ngồi trên mặt đất hai phút để định thần lại, thấy bạn nhỏ không có ý định phá nữa thì mới dám đứng dậy đi ra khỏi phòng vệ sinh. Em nhỏ thấy bụng dạ không ổn nên đi xuống bếp xem có gì ăn để dằn bụng không.
- Chắc dễ gì có ha...ăn mì gói thì không tốt.
Ngày lúc em nhỏ đang vò đầu bứt tai tại suy nghĩ thì có gì đó chạm vào lưng em làm em nhỏ phải xoay người lại.
- Thế Anh đói hả? Em làm gì đó cho anh ăn nha.
- Anh tự làm được, cả ngày nay em tập mệt rồi ngủ đi.
- Sao mệt bằng anh được, để yên đó em xử lý cho.
Sau một hồi kì kèo thì Thanh Bảo cũng đã dành được phần thắng, lý do là Thế Anh bỏ cuộc giữa đường vì biết bản thân không thể nào cãi lại cái miệng của hắn.
Thanh Bảo chiên hai cái trứng cho em,hắn đang lo không biết nó có hợp khẩu với em bây giờ không nhưng sau một màn nôn mửa kịch liệt bạn nãy thì giờ ăn cái gì đối với em cũng quá xuất sắc rồi.
- Nhìn anh giữ vậy? Không chê đâu mà lo.
- Anh biết anh trông xinh-
- Biết thừa
- Thế anh biết là anh mặt mấy cái áo rộng này thì xinh gấp đôi không?
Thanh Bảo cũng như những bạn fan nữ của em vậy, mê cặp chân của em vl vì đơn giản là nó nuột. Thế Anh vừa ăn xong thì lẻee phòng ngủ còn Thanh Bảo thì ở lại bếp rửa chén. Khi xong việc thì ghé qua phòng em xem em nhỏ ngủ chưa.
Thế Anh trùm chăn kín mít từ đầu đến chân quằn quại vì không ngủ được, bản thân cũng chẳng nhận ra Thanh Bảo đã bước vào phòng từ bao giờ mà nằm lên người em, kéo chăn xuống khỏi khuôn mặt búng ra sữa kia.
- Cho ngủ chung nha..em muốn ôm Thế Anh ngủ.
-... Tùy em
Thanh Bảo mãn nguyện nằm xuống cạnh em, Thế Anh chia một nửa cái chăn cho hắn đắp rồi từ từ nhắm mắt, cảm nhận hương gỗ thông nhè nhẹ đang dần dần bao bọc lấy em.
Và đêm đó Thế Anh đã ngủ một giấc ngon lành đến sáng.
_____________________
Jaybe: Hôm nay tớ không có gì để nói ngoại trừ bóc phốt bạn liên không ngọng nhà DA Money Team vì tội báo quá báo, tui coi bức hình mà tui giác ngộ liền luôn mà.
Mà dù sau thì mong hai bạn nhà mình không để ý hen...
Um...
Một ngày tốt lành💜

L'amour est belle | Brandree |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ