Taehyung vừa chạm vào giường, hai mắt khép lại và ngủ ngay lập tức. Jungkook đang quay lưng vào tủ lấy thêm gối, quay ra đã thấy một cục bông nằm ngoan trên giường. Còn không thèm đắp chăn.
Jungkook kéo chăn, chỉnh lại tư thế cho cậu ngủ thoải mái. Gã phát hiện Taehyung có một thói quen ngủ rất kì lạ. Đêm đầu tiên khi thấy cậu ngủ là đêm định mệnh. Lúc chỉnh chăn cho cậu đã thấy Taehyung một tay nắm ngón tay cái của tay còn lại. Ban đầu gã không nghĩ đó là thói quen, chỉ nghĩ là lạ giường nên cậu có hành động như thế. Nhưng khi lên máy bay, Taehyung lúc ngủ cũng phải làm như vậy và hiện giờ cũng thế.
Các khớp tay ửng đỏ co lại nắm lấy một ngón tay. Gã càng nhìn càng không hiểu nguyên tắc hoạt động. Cuối cùng lại quy về thói quen khi ngủ nên không cố gắng để hiểu nữa.
Jungkook ngồi bên cạnh cậu, suy nghĩ một chút. Gã nhẹ nhàng gỡ khớp ngón tay của cậu ra khỏi tay kia. Vừa xong thì Taehyung trở mình, cậu quay lưng về phía gã rồi tiếp tục thói quen cũ. Jungkook cười, cười ngây ngất trước cái xoay người đó.
Có lẽ hơi say nên gương mặt hơi ửng đỏ, tâm trạng cũng có chút phấn chấn. Jungkook trong vô thức cứ cười, cười đến mức không khép miệng nổi. Gã xoa má cậu, cơ thể đã ấm hơn nhiều.
Jungkook trong tình trạng không tỉnh táo phải suy nghĩ xem sẽ ngủ ở đâu. Không thể lên ngủ cùng Matthew hay Cao Lãng. Nếu xuống phòng hỏi Martin chìa khóa các phòng khác thì cũng không phải lựa chọn hay. Y sẽ lại nói điều gì đó rất khó xử. Gã nằm ở mép giường, một khoảng giường rất nhỏ và còn cách Taehyung khá nhiều.
Jeon Jungkook không muốn nằm quá gần Taehyung, vì một lí do nào đó không nói thành lời. Gã yên vị chỉ với một chiếc gối, cùng một chút men trong người cũng khiến gã ngủ ngon hơn.
Cùng một giường nhưng hai người hai góc, không ai chạm ai. Cùng một vực mộng nhưng có hai giấc mơ không trùng lặp.
.
.
.Tầm trưa hôm sau, Jungkook mới tỉnh dậy sau cơn say. Gã mơ màng nhìn xung quanh, một mình gã trên giường là điều dễ hiểu. Có lẽ Taehyung đã xuống nhà từ sớm để cùng hai đứa nhỏ đi đâu đó chơi.
Jungkook sau khi vệ sinh cá nhân cũng lọ mọ bước xuống tầng. Có Matthew và Martin đang đọc báo và uống trà. Hai người họ nhìn gã, Matthew vẫn lễ phép chào gã như thường lệ.
Jeon Jungkook nghĩ rằng Cao Lãng đã đưa Taehyung dạo vài vòng nên cũng không hỏi nhiều. Gã tranh thủ tìm chút thức ăn sáng để sau đó cùng Matthew ra cảng thăm thú vài tour hàng. Vốn cũng chẳng cần thiết, chỉ là hợp thức hóa chuyến đi này thôi.
Trước khi gã và anh rời khỏi nhà thì Martin vẫn không quên buông vài lời đùa cợt
"Về sớm mà trông hai em bé"
Matthew là người Nga, đương nhiên anh hiểu lời y nói nhưng hàm ý thì chưa chắc. Riêng Jungkook thì hiểu mồn một, gã lắc đầu ngao ngán mà đi thẳng ra xe. Không thèm nói câu nào liền chui lên con Limo đen để di chuyển ra cảng.
Jungkook đi tra hàng trong một bộ quần áo kín người nhưng không có tả một chút là người làm ăn lớn. Gã mặc quần áo đơn thuần để không phải gây chú ý vì đây không phải sân chơi của gã. Không phải gã sợ một ai trên đất Moscow này, không có ai đủ tầm kê súng lên người của họ Jeon nhưng gã không muốn cái danh "Điền Lão Đại" truyền miệng hết người này đến người khác tại đất Nga. Miễn là trở về HongKong và Trung Quốc, Jeon Jungkook tự tin khoác vẻ ông trùm mà chẳng ngại gì hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kookv - Cupcake Ngọt Ngào
FanficJeon Jungkook × Kim Taehyung Nhân cách hiện hữu vì cậu, mỗi cậu, Taehyung. "Cậu nói xem, tôi thương cậu như thế nhưng cậu có để tâm không?" "Làm sao đây Taehyung, tôi thương cậu quá"