Chap 20 : Cháo trứng... cũng không tệ

106 5 0
                                    


         

      Bùi Thế Anh cùng Trung Đan ra ngoài tìm kiếm vũ khí, Thanh Bảo một mình ở nhà chuẩn vị đồ ăn, nói đúng ra từ nhỏ đến lớn cậu không biết vào bếp là gì. Bên Mỹ đều là ăn ở trường, hôm qua cũng chỉ là tùy tiện ăn đồ hộp mang đi. Cậu nhìn đống rau củ tươi sống cùng thịt trong nhà bếp bỗng nhiên thấy thán phục mẹ mình... ngày nào cũng phải thái thái, cắt cắt cái đống kia.

Thanh Bảo cầm trái ớt ngọt lên, ngó tới ngó lui một hồi quyết định đặt xuống thớt bắt đầu xử lí, trong đầu tự nhẩm: "cứ coi như đang phẫu thuật là được rồi". Nhưng thực chất cậu cảm thấy... phẫu thuật còn dễ hơn.

           Thanh Bảo bật bếp, cho dầu vào chảo, cậu cho cả cá vào, chảo dầu sôi sục bắn dầu lung tung, Thanh Bảo lùi lại phía sau. Lúc đầu không bắn nữa cũng là lúc cá cháy đen, cậu đành bất đắc dĩ tiến tới tắt bếp rồi bỏ con cá cháy đen ra đĩa.

                     

           Thực sự là làm đồ ăn so với phẫu thuật còn khó hơn a!

            Thanh Bảo thái thịt vội nhiều khi còn cắt mấy vết vào tay, cậu vội vàng bỏ thịt cùng ớt xanh vô chảo, tranh thủ đi băng lại vết thương.

                     

            Lúc Bùi Thế Anh và Trung Đan trở về liền ngửi thấy mùi máu của Thanh Bảo lẫn mùi cháy khét liền chạy thật nhanh vào nhà, vẻ mặt không dấu được sự lo lắng. Anh chạy vào mở cửa phòng bếp ra:

                     

           - Thanh Bảo, cậu có sao...

                     

           Trước mắt Bùi Thế Anh là hình ảnh Thanh Bảo đang loay hoay trong bếp vội vàng đảo đống đen đen không biết là gì trong chảo. Cậu thấy anh liền gãi má cười ha ha...

                     

_____________________

                     

           Sau khi bàn ăn được dọn lên, Bùi Thế Anh nhìn đống đồ ăn trên bàn mà không biết nói gì. Cá thì cháy đen một mặt, một mặt còn lại thì có vẻ... chưa chín, đậu phụ rán thì nát như tương, còn cái đống đen đen trên đĩa kia là gì thì hắn không biết... thực sự là phải ăn sao?

           Trung Đan vừa đi tới nhìn thấy đống đồ ăn trước mặt liền nuốt khan... đây là cái gì vậy?

                     

           - Tôi... tôi có việc đi trước...

                     

           Trung Đan vừa nói xong liền chuồn thẳng. Bùi Thế Anh không kịp kéo hắn lại, thầm oán tên bỏ bạn, mới tí khó đã chuồn.

            Thanh Bảo bưng nốt món cuối ra, Bùi Thế Anh thầm đánh giá, xem ra món có thể nhìn ra được hình dạng và bình thường nhất chính là trứng luộc. Anh thở dài, ít nhất còn có thứ ăn được. Thanh Bảo gãi đầu cười cười:

                     

           - Tôi lần đầu vào bếp, nên có thể anh sẽ cảm thấy không ngon...

Andree x Bray [VER-VAMPIRE] Say You Love MeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ