Chương 23: Dễ dàng tha thứ

40 4 0
                                    

Không đợi Heidi kịp phản ứng, hai bóng người xông lên, nắm lấy tay cô bẻ ra sau lưng. Chompu cùng Tarn một trái một phải áp chế cô rất chặt. Heidi ngoại trừ kêu lên một tiếng, cũng không phản kháng.

Engfa đứng ở thảm cỏ kế bên, trên tay cầm khẩu súng, nhìn Heidi bị ép tới khom lưng:

"Cô đúng là không sợ chết, năm lần bảy lượt khiêu khích, thực coi cảnh sát chúng tôi là ăn không ngồi rồi?"

Heidi khom người rồi ngẩng đầu lên 1 ít tóc rơi xuống, cười gượng nhìn Engfa, sau đó quay đầu lại nhìn Tina.

Tina bị những hành động vừa rồi làm sợ hãi, lui về vài bước, thấy Heidi bị áp chế, trong tình thế cấp bách tiến sát lại. Engfa tay trái cầm giấy chứng nhận, giơ trước mắt cô:

"Là tổ trọng án cục công an, cô Austin, chúng ta đã gặp mặt."

Nói xong nghi ngờ nhìn áo khoác trên người Tina, lại nhìn thấy Heidi mặc đồng phục bồi bàn của BangKok:

"Heidi ép buộc cô?"

"Không phải, không phải, không có!" Tina vội vàng khoát tay, bối rối nhìn tình cảnh trước mắt. Lúc cô nhìn trực diện ánh mắt Engfa, cảnh tượng đêm trước ở trước cửa nhà chị hai, nháy mắt hiện ra trong đầu. Tóc xoăn, dấu hiệu quá đặc trưng a!

"A! Cô là —— "

Ngập ngừng, không thèm nhắc đến, ánh mắt lướt nhìn Heidi, sau đó quay lại nhìn Engfa.

"Cảnh quan trước —— a, không phải, ngài cảnh quan, có sự hiểu lầm rồi, "

Nói xong chỉ chỉ Heidi: "Đây là bạn của tôi, chúng tôi chính là —— "

Heidi thoải mái nhìn Tina biểu diễn, nghe đến đó, nhếch môi tươi cười.

Engfa đầu tiên không rõ cô ngập ngừng điều gì, sau đó nghe được thì chân mày nhíu chặt lại:

"Bạn? Cô ấy không phải là người lần trước bắt cóc cô sao?"

"Không phải!" Tina theo bản năng nói dối phủ quyết, lập tức cảm thấy được không ổn, lại tiếp tục giải thích:

"Ý tôi là chuyện lần trước có chút hiểu lầm..."

Engfa cất súng vào bao, vẻ mặt không thoải mái:

"Có phải hiểu lầm hay không về cục rồi biết, đến lúc đó cô Austin không thiếu bị hỏi đâu."

Nói xong ra lệnh cho Chompu và Tarn

"Dẫn đi!"

Lập tức ba người áp giải Heidi rời khỏi.

"Chờ một chút!"

Tina bất giác cao giọng, Engfa quay đầu lại nhìn cô, phát hiện cô kê điện thoại bên sườn mặt:

"Alô? Chị hai! Chị đến cửa sau khách sạn một chút được không?... Có chút việc, tóm lại chị đến đây một chút... Đừng đừng, mình chị lại đây là được!... Đúng đúng đúng, chính là cái cửa sắt inox đó... Dạ, em chờ chị!"

Cúp điện thoại, Tina vẻ mặt mềm mỏng nhìn Engfa:

"Chờ một chút được chứ?"

Sau đó lại liếc Heidi một cái, làm bộ không có nhìn thấy cô cười đắc ý.

Engfa nghe được cô kêu tiếng "Chị hai" biết ngay cô vừa gọi cho ai, hơi bực mình, nhưng vẫn bình tĩnh, ra lệnh cho cấp dưới của mình:

"Đợi lát nữa."

Cánh cửa hơi mở rộng, hai anh cảnh sát áp giải Heidi đứng bên ngoài, Tina và Engfa thì ở bên trong, một trái một phải đứng dựa vào hai bên hành lang. Tina vừa lo lắng chuyện trước mắt sẽ phát triển như thế nào, vừa lén lút quan sát Engfa, âm thầm nghiền ngẫm cuối cùng mối quan hệ giữa cô và chị hai là như thế nào.

Khoảng chừng 10 phút, tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất "keng keng" ở đầu hành lang vang đến, trong ngọn đèn mờ nhạt, bóng dáng Charlotte từ từ hiện rõ.

Tina chạy nhanh qua đón, ghé vào bên tai chị mình nói nhỏ gì đó. Charlotte vừa nghe vùa nhìn nhìn Engfa, sau đó lại quan sát Heidi ở bên ngoài, bởi vì ánh sáng không rõ lại có cánh cửa cách trở, nhìn cũng không rõ ràng lắm.

Engfa cũng không thèm để ý bọn họ, đứng dựa tường, mặt không chút thay đổi.

Một lát sau khi Charlotte nghe em mình giải thích xong, đi vài bước đến trước Engfa, Tina cẩn thận theo sát phía sau chị.

"Chuyện ngày hôm nay Warahacảnh quan quả thật hiểu lầm, người này chính là khách của Austin thị chúng tôi."

Engfa ánh mắt sắc bén xem xét tỉ mỉ Charlotte, như không tin hỏi:

"Cô có biết cô ấy là ai sao?"

[COVER | ENGLOT] BAN MÃ TUYẾNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ