Chap 35.

324 17 0
                                    

"Anh định gạt cô ấy mãi sao?" Cho đến khi người đi xa rồi, IU nhìn theo hướng Jiyeon rời đi, lên tiếng.

"Anh và cô ấy đã chia tay mấy năm trước rồi, chuyện của anh không liên quan đến cô ấy. Không thể nói là gạt cô ấy cái gì được!"

"Lừa mình dối người!"

"Coi như là vậy đi! IU..." JunHuynh nghiêng người, ánh mắt nhìn cô vô cùng nghiêm túc, hơn nữa trong đó có ngụ ý cảnh cáo, "Rất cám ơn em hôm nay đã đến thăm anh! Có lẽ em nói đúng, anh là đang lừa mình dối người. Có vài chuyện, vẫn nên tiếp tục đến cùng là được rồi!"

Sắc mặt IU tái đi, "Yên tâm đi. Ngay cả đương sự là anh đây cũng thờ ơ, em sẽ không bắt chó đi cày, xen vào chuyện của người khác đâu!" Nói xong mỉm cười tự giễu cũng quay người đi khỏi.

JunHuynh khẽ thở dài, quay đầu nhìn YoungIn, phát hiện thấy cô cũng đang nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt còn ẩn chứa sự nghiền ngẫm kỳ lạ.

"Em sao vậy?" Hắn hoài nghi hỏi.

"Còn đi uống trà sữa không?"

"Em nói xem?" Vẻ mặt JunHuynh rất vui, "Em muốn uống sao? Muốn thì cùng đi nào."

YoungIn lườm anh một cái, nhặt lấy mấy cái túi trên đất, đi về hướng thang máy. Kết quả chưa đi được hai bước đã bị hắn ngăn lại, sau đó trong tay nhẹ tênh.

"Anh xách giúp em nhé!"

"Anh đi được không đó?" Cô quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn hắn.

JunHuynh hừ một tiếng, "Yên tâm đi! Anh vẫn chưa bị tàn phế mà!"

***

Từ sau khi nghỉ hè năm ba đại học, Jiyeon liền mắc một loại bệnh. Là di chứng của một loại bệnh có tên là JunHuynh.

Người ta nói thời gian là liều thuốc hay chữa lành mọi đau đớn. Nhưng nhiều lúc, những lời này cũng cần có một điều kiện tiên quyết... đó chính là trong lúc thời gian trôi đi, không được đụng vào chỗ đau đớn ấy vì sẽ khơi gợi lại nó. Mà JunHuynh, vĩnh viễn chính là chỗ có thể khiến bệnh tình của JiYeon tái phát.

Không hẳn là vì lúc trước yêu quá sâu đậm, nên không thể dứt bỏ.

Nhưng mà một chút cũng không thể nghi ngờ... Mỗi lần JiYeon nhìn thấy hắn, thậm chí khi đêm khuya vắng người ngẫu nhiên nghĩ đến hắn, chuyện cũ thống khổ, trăm cay ngàn đắng này của cô mới lắng đọng lại chút ít, sẽ không thể khống chế được mà tuôn trào ra. Rõ ràng hiện ra trước mắt, phảng phất như chuyện mới hôm qua.

Sau khi tình cảm của cô và EunJung dần dần nồng đậm thì tình trạng này đã được cải thiện không ít. Chỉ là hôm nay... cảnh tượng JunHuynh và IU xuất hiện, thật sự đã kích thích đến cô.

Rõ ràng biết đó là thứ đạo đức giả, thứ không có ý nghĩa gì. Nhưng Jiyeon cảm thấy cô không khống chế nổi cảm xúc của chính mình.

Có phải lúc cô đang tràn ngập hạnh phúc, vẽ nên tương lai của hai người, thì hắn và người bạn thân của cô đang cùng nhau lập kế hoạch làm thế nào để phản bội cô hay không?! Có phải lúc cô và Qri đang ở lằn ranh giữa sống và chết, thì hai người họ đang cùng nhau làm chuyện thân mật gì đó hay không?! Lúc cô được cứu sống nằm viện, hắn không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, thậm chí ngay cả một cú điện thoại hỏi thăm cũng không có. Khi ấy, có phải trong lòng hắn đang hả hê, cảm thấy tốt hơn là cô nên chết đi, cô chết rồi hắn mới được yên ổn! Có phải vậy không...

[LongFic] [EunYeon JiJung Ver] Giữ 1 Đêm , Giam 1 ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ