III. Tình Ca, Tình Ta.

1.7K 148 6
                                    

Jihoon cứ lãi nhãi bên tai anh không ngừng, cậu hỏi tại sao anh lại nói như thế, rõ ràng là lúc cậu tìm hiểu anh, anh nói anh còn chưa biết tình yêu là gì cơ mà, tại sao bây giờ anh lại nói ai mà chẳng có nyc cơ chứ?

Jihoon phồng má bực bội, cậu tức tới mức lỗ tai cũng dựng đứng lên luôn rồi vậy mà anh Sanghyeok còn nằm trong lòng ngọ nguậy kêu cậu ôm ôm. Thật biết cách ghẹo gan người khác, anh thấy cậu cứ ngồi im như tượng thì giở thói làm nũng, tay chân quơ loạn xạ, mắt híp lại, mày cau chặt, môi mèo phát ra tiếng mềm mại.

"Jihun à mau ôm anh, mau ôm đi mà, Jihun không thương anh à? Em bé không thương anh nữa àaaa."

Jihoon giận thì giận nhưng mà thương thì vẫn thương, cậu cúi đầu nhìn con mèo nhỏ đang vùng vẫy trên người mình, chỉ trông phút chốc trái tim cậu mềm xèo như vũng nước, nhìn anh bằng ánh mắt yêu chiều cậu choàng tay ôm lấy eo anh kéo sát vào người mình, tựa cằm lên mái tóc đem mềm thoải mái hít lấy mùi hương chỉ có một mình cậu được phép ngửi.

Jihoon nhìn người yêu đang nằm ngoan trong lòng mình, cậu nhìn anh lại nhớ đến Thiên Văn Học và ngôi sao Bắc Đẩu vừa học xong, cậu xoa xoa tóc anh nhẹ giọng hỏi.

"Hyeokie có biết ngôi sao sáng nhất trên bầu trời là ngôi sao nào không?"

"Hửm?....là sao Bắc Đẩu, sao em lại hỏi cái này?"

"Ngôi sáng nhất trên bầu trời là ngôi sao Bắc Đẩu, vậy Hyeokie có biết ngôi sao lớn nhất trong lòng em là ngôi sao nào hay không?"

Sanghyeok mở mắt nhìn cậu, anh chớp chớp mắt suy nghĩ gì đó.

"Sao lớn nhất trong lòng em?...UY Scuti à?"

"Không phải, ngôi sao lớn nhất trong lòng em chính là anh, không chỉ lớn mà còn rất sáng, anh chiếu sáng muôn phương, đẩy lùi mọi bóng đêm và mang tình yêu đến bên em, thật nhẹ nhàng, thật ấm áp, cảm ơn anh.."

"Cảm ơn gì chứ, đây là điều em xứng đáng được nhận và còn nhiều hơn thế nữa, có thể em đã nhận được rất nhiều may mắn nhưng em nên nhớ anh không phải là một trong số những thứ may mắn đó, vậy nên đừng bao giờ nói với anh rằng 'em thật may mắn khi có được anh' bởi vì để có được anh em đã phải trải qua rất nhiều thứ, làm rất nhiều điều để chinh phục được anh. Nhớ nhé, chinh phục được anh không phải điều dễ dàng gì vậy nên đừng gọi nó là sự may mắn. Em bỏ sức, em bỏ tình, em bỏ cả trái tim để đưa được anh về, anh không phải là sự may mắn, anh chính là thành quả cho sự nổ lực từ tận trái tim em, hiểu không?"

"Em hiểu, cảm ơn anh.."

"Nào Jihun à.."

"Không phải..là cảm ơn anh, cảm ơn vì đã yêu em."

"Ngốc..anh cũng cảm ơn em, cảm ơn vì khoảng thời gian đó em đã không bỏ cuộc."

"Nếu em bỏ cuộc em chính là thằng ngu, nhưng lúc đó em rất nhiều lần tự hỏi chính mình là em có thật sự đã chọn đúng hay không, thậm chí em đã có suy nghĩ là tại sao em lại phải làm khổ mình chỉ vì vô tình chạm phải một ánh mắt như thế?. Và rồi em nhốt mình vào một căn phòng sắp xếp lại mớ hỗn độn trong tim, nhìn nhận lại tình yêu của chính em..."

【JeongLee/Guria/On2eus】 ༗ Thế Giới Phép ThuậtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ