Chương 13.

136 21 0
                                    


Không phải ai cũng muốn sống trong nhung lụa nhưng một khi đã sống trong nhung lụa nhất định sẽ ấm no, không lo lắng.

Thấm thoát một năm nữa lại trôi qua. Bạch Cửu đã hứa với lòng y sẽ đến phía bắc sau Lãnh Thiên một năm, suốt một năm qua Bạch Cửu chăm chỉ học tâp.

Mặc dù Trác Dực Thần có chút không nỡ nhưng hắn vẫn phải dạy Bạch Cửu phong ấn huyết chú. Suốt một năm qua Trác Dực Thần cũng đã vô số lần giả mạo thành Phi Yến Phủ Hàn để được ở cạnh, ôm Bạch Cửu của hắn vào lòng.

“ Trác Dực Thần, ngươi đây là muốn cái gì?”

“ Ta muốn cái gì ngươi không biết sao?”

“ Ta không phải ngươi dĩ nhiên ta sẽ không biết ngươi thật sự muốn gì.”

“ Phủ Hàn, ngươi chỉ là một phần linh hồn của ta, từ lúc nào ngươi lại không phải là ta nữa rồi?”

“ Trác Dực Thần, từ khi ngươi rút đi ta khỏi một phần linh hồn của ngươi thì ta không phải là Trác Dực Thần nữa rồi.”

“ Ta rút một phần linh hồn của ta là để ngươi thay ta bảo vệ đệ ấy. Không phải bảo ngươi không phải là Trác Dực Thần.”

“ Trác Dực Thần từ lúc ngươi rút đi ta thì ngươi cũng đoán được sẽ có một ngày như hôm nay. Dực Thần, ta vừa là ngươi mà cũng không còn là ngươi nữa rồi, mà chính là tâm ma của ngươi." Phủ Hàn quay lại nhìn biểu cảm khuôn mặt người đối diện: “ Bạch Cửu, tất nhiên ta sẽ bảo vệ đệ ấy thật tốt. Nhưng, Trác Dực Thần, Bạch Cửu của bây giờ không còn là Bạch Cửu mà ta một lòng bảo vệ trước kia nữa.”

“ Ta biết… Cho nên, Phủ Hàn ngươi có thể… để Bạch Cửu trở về đi có được không? Ngươi cũng trở về trong ta."

“ Ngươi đừng mơ.” Phi Yến Phủ Hàn quát lớn. Nếu để Bạch Cửu trở về thì Bạch Cửu hiện tại của hắn thì sao? Bạch Cửu sẽ chết. Hắn khó khăn lắm mới tu luyện thành hình người để đương đường chính chính xuất hiện bên cạnh y, đường đường chính chính bảo vệ y. Phi Yến Phủ Hàn hắn tốn nhiều công sức để cứu Bạch Cửu của hắn, thậm chí hắn có thể bỏ mạng chỉ vì Bạch Cửu, bây giờ lại bảo hắn buôn tay.

“ Bệnh của Bạch Cửu rất nặng, ngươi cũng biết mà? Chỉ cần Bạch Cửu trở về thì đệ ấy sẽ không sao nữa. Bạch Cửu sẽ khỏe mạnh trở lại.” Trác Dực Thần đặt tay lên ngực trái mình.

Phải suốt một năm qua bệnh tình của Phi Yến Cửu An chuyển biến rất xấu. Bạch Cửu dường như không còn chính y lúc màn đêm buôn xuống nữa.

Khi Màn đêm buôn xuống, thần sắc, ánh mắt, nụ cười, tính tình của Bạch Cửu rất thay đổi. Bạch Cửu của hắn cũng không còn thân thiết với hắn nữa, ban ngày bình thường nhưng khi màn đêm buôn xuống Bạch Cửu của hắn dường như lại biến một người khác.

Có nhiều lần, rất rất rất nhiều lần tay Bạch Cửu dính máu mà không rõ lý do, những vệt máu đó không phải của Bạch Cửu, là máu của động vật, cũng có thể là của con người.

“ Ta tự có cách giải quyết, không cần ngươi bận tâm.”

Nhìn thân ảnh dần đi xa, Trác Dực Thần đau lòng không thôi. Rõ ràng là bản thân ấy vậy mà lại không thể điều khiển được bản thân, lại khiến bản thân không nghe lời của chính mình.

Tiểu Cửu [ ĐMQL] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ