Dẫu thế giới này đều là kẻ thù của nàng ( Sài Gòn ) thì tôi sẽ luôn bảo vệ nàng....
Cre : Tiểu Muội Màn Thầu
_________________________________________
Nàng dịu dàng là nữ chúa với anh là người hầu gần bên em
Cớ sao dịnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh đau nhói
Nàng là người mà mãi mãi anh yêu thương quan tâm mang tất cả
Đến cho em bao ước mong dẫu bóng đêm bao trùm anh...Nhớ đến lúc phút giây đôi ta khát vọng và cùng được sinh ra
Chúa giang xuống, tiếng chuông an lành khẽ vang lên từng giây, từng phút
Nỗi ướt át trái ngang cũng vì lỗi lẫm từ người mẹ cha ấy
Trái ngang dần hình thành nỗi đau, vận mệnh ta chia thành hai ngã rẽ
Dù cả thế giới này luôn suy nghĩ rằng em : " Là người mang thương đau, Người mang đến bao tai họa "
Và anh luôn luôn là người bên em từng phút giây
Vậy nên em đừng buồn và hãy mãi tươi cười lên !Nàng dịu dàng là nữ lãnh chúa với anh là đầy tớ thân cận bên em
Cớ sao định mệnh cay đắng chôn vùi hy vọng của cặp song sinh bị nguyền rủa
Nàng là người mà anh luôn mãi mãi yêu quý, anh sẵn sàng quan tâm và mang tất cả
Dẫu anh có phải làm bẩn chính đôi tay của mình nhưng nụ cười của em đã giúp anh vui hơn...Nhớ có lúc thoáng qua trong Vương Quốc nhìn thật là thân quen
Thấy bóng dáng lướt qua dịu dàng tóc ai nâu nâu màu hạt dẻ
Tiếng nói ấm áp chứa chan trong tiếng cười dịu dàng thật xinh xắn
Trái tim thật bồi hồi xuyến sao làm tôi yêu nàng ngay trong giây phút đầu
Dù như thế đây là điều ước nữ vương chờ mong
Là cho biến mất đi người con gái tóc màu nâu đó
Và tôi đây, đây là người luôn trả lời ước mong
Mà vì sao ? Tại vì sao ? Dòng nước mắt chảy như suối kia của tôi ko ngừng rơiNàng dịu dàng là Nữ Vương với anh là thân hầu hạ của em
Cớ sao định kiến từ ngàn năm cứ đè nặng lên vai của cặp song sinh tội nghiệp trong bóng tối
Và hôm nay là bánh Brioche mà em luôn rất thích
Thấy em cười dịu dàng dễ thương mãi luôn ngây thơ mãi hồn nhiênĐã có lúc ấy anh luôn luôn nghĩ rằng ngày tàn sẽ đến
Đã đến lúc nỗi đau chôn vùi ấp ôm hôm nay về phía dân
Dẫu biết thế chính đây bao nhiêu nỗi niềm hận thù từ lúc trước
Thế nhưng nàng đứng hoài vấn vương để mình anh chịu thay tất cả
" Và nơi đây, trang phục này anh sẽ trao về em, và nhanh chân mau nào, rời xa khuất xa nơi này. Đừng bận tâm, đôi ta là song sinh mà phải ko ? Và ko ai ngờ sự thật này sẽ khó mà bị nhận ra ! "Và giờ anh là Nữ Vương với em là một người lưu vong, chạy trốn
Cớ sao này trời ko thương cặp song sinh bị ghét bỏ và xa lánh trong ngang trái
Dù cho nàng là nữ hoàng đã mang danh trong bóng tối
Chính anh cùng mang giọt máu kia, cũng mang trong tim tội danhQuá khứ đã rất xưa nơi vương quốc nhìn thật là xa xăm
Cuốn với những nỗi đau bội bạc đắng cay đang chôn vùi ở đây
Với trái đắng quốc vương kia đang nắm quyền trị vì nơi ấy
Chính là nụ cười dễ thương người em gái nhỏ xinh của tôiDù cả thế gian này luôn nghĩ rằng em : " Là kẻ mang sự khổ đau, người mang đến bao nhiêu thiên tai và tai họa "
Và anh luôn luôn là người bảo vệ em khỏi những lời nghi kỵ đó từng giây, từng phút
Vậy nên đừng buồn em gái xinh xắn của tôi ơi ! Và hãy cứ mãi cứ cười tươi lên ở một nơi nào đó hạnh phúc hơn !!Nàng dịu dàng là nữ vương với anh là người đầy tớ bên cạnh
Cớ sao số phận cay đắng đã chia cắt hai cặp song sinh bị gọi là " Sao Chổi " đó ra hai cuộc đời, hai ngã rẽ khác nhau
Nếu như đến một ngày nào đó mà chúng ta được tái sinh và được Thượng Đế tha mọi tội danh, tội lỗi mà hai chúng ta đã từng làm
Đến lúc đó hãy cùng nắm tay nhau đến một thế giới đầy ánh sáng hơn...
_________________________________________
Một sự thật bạn biết cũng chả sao : người mà vị người hầu trong truyện aka Hà Nội thầm yêu cô gái màu tóc hạt dẻ mà tôi nói trên là Bắc Ninh ( Dù thật ra màu tóc của Bắc Ninh là đen ) và người đã lãnh đạo cuộc khởi nghĩa là Bắc Giang aka em trai nuôi của Hà Nội :)))Đây là Chap về các tỉnh của Việt Nam nhưng bối cảnh Châu Âu :D
BẠN ĐANG ĐỌC
Những câu chuyện [ Countryhumans ]
FanfictionChỉ là chuyện về OTP của tôi thôi hoặc các câu chuyện nhạt về một Country hay Province nào đó. Ở đây có : Countryhumans, Provincehumans. Lưu ý : Ở đây chỉ có OTP của tôi, nếu có NOTP của bạn ở đây thì ra khỏi đây đừng phốt tôi. Đục thuyền của tôi th...