7

1.9K 44 3
                                    

"Vậy.." Diệp đặt tách trà sen xuống bàn trà phát ra âm thanh lanh lảnh nho nhỏ. "Ngài gọi tôi đến đây có chuyện gì không?"

Mời Diệp đến dinh thống đốc một lần lại bị từ chối, Dénommé tiếp tục gửi thêm mấy lời mời nữa, kiên trì mời người đẹp đến nhà. Ánh nắng dìu dịu hắt vào từ cửa sổ, trong căn phòng mang đậm phong cách ba-rốc, tiếng nhạc giao hưởng du dương từ máy phát đĩa phát ra.

"Cũng không có gì quan trọng." Dénommé gãi mũi, trông khá lúng túng.

Còn chẳng phải muốn đụ y sao. Diệp cười nhẹ, cũng không định bóc mẽ gã, lại tiếp tục nâng tách trà lên hớp một ngụm, y cũng đã đến đây rồi, chẳng lẽ còn không cho đụ.

"Cho em cái này." Dénommé lại nói tiếp, bối rối lấy một cái hộp nhỏ bằng da lớn bằng lòng bàn tay trong người ra đẩy về phía Diệp . Y hơi nhướng mày ngạc nhiên, nhìn hộp da rồi lại đưa mắt về phía gã ý hỏi có thể mở ra tại đây được không.

"Em mở ra đi." Gã lịch thiệp chìa tay về phía cái hộp.

Bật nắp lên, bên trong là một cái đồng hồ cơ đặt trang trọng trong miếng lót trắng muốt. Y biết nhãn hiệu này, giá trị của nó nếu đổi ra thóc gạo ắt cũng phải được mấy trăm tạ lúa. Diệp không ngạc nhiên, trước đây y cũng từng được các quan Tây tặng quà đắt tiền.

"Cảm ơn ngài." Diệp lịch sự gật đầu với gã. Dénommé nhích người lại gần y, tay cầm lấy đồng hồ từ hộp, điều chỉnh giờ, rồi tay kia nắm lấy cổ tay phải của y, cẩn thận đeo nó vào cho y.

"Rất hợp." Đeo xong, Dénommé chân thành khen ngợi. Nhìn chiếc đồng hồ mới, Diệp cũng khá hài lòng, y không bao giờ từ chối lũ quan Tây, chỉ là có qua thì phải có lại.

"Không... không phải tôi có ý đó." Thấy Diệp bất ngờ ngồi xuống, Dénommé lúng túng, đây cũng là lần đầu tiên y thấy gã lúng túng.

"Đừng nghĩ nhiều. Chỉ là tôi cũng đang muốn." Diệp đáp, vẫn không ngẩng đầu lên, y thành thạo ngồi xổm xuống trước mặt gã, hai chân dạng rộng, thành thạo vuốt ve cơ thể gã.

Dénommé ngả lưng ra ghế, dù thật sự không có ý đó, nhưng người đã chủ động, gã cũng không từ chối. Cả người như nhão ra thành đống thịt dưới những cái ve vuốt, lòng bàn tay Diệp mát lạnh nhưng chạm vào da thịt gã làm gã chỉ thấy nóng ran. Bàn tay mềm mịn lướt qua lồng ngực Dénommé phủ lấm tấm lông ngực sáng màu, rồi quét một đường xuống bụng dưới, cởi khóa quần lách cách giải thoát cho cây hàng đang cương to trong đũng quần.

Cũng phải khen một câu, cặc của Dénommé to nhất trong số đám quan Tây từng đụ qua y. Diệp bày ra vẻ mặt hài lòng, tay nâng con cặc lên. Nó nặng trĩu, chắc nịch trong tay, mùi giống đực nồng đậm phả vào mặt, nước bọt y vô thức túa ra.

Diệp xem tình dục như một sự giải thoát tạm thời, giống như cách cha y ngập ngụa trong á phiện để quên đi đôi chân liệt và đắm chìm trong hào quang quá khứ, tình dục có thể làm y tạm thời quên đi cảm giác áp bách, kìm kẹp uốn nắn, thậm chí cả sự tội lỗi đang chớm nhen nhóm trong sâu thẳm y.

Càng cảm thấy áp lực, y càng trở nên dâm đãng. Cha y là một người đàn ông gia trưởng Nho giáo chuẩn mực, từ lúc Diệp sinh ra, ông ta một mặt vờ như cái lồn dưới thân y không hề tồn tại, một mặt đánh đập mẹ y từ ngày này sang ngày khác. Một nụ cười đắng ngắt hiện lên khi y nhớ đến những chuyện này, ông ta càng vờ, Diệp càng muốn sử dụng nó nhiều hơn.

[SONG TÍNH/H TỤC] Đông DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ