Choi Wooje nhặt lại áo sơ mi sau khi cuộc làm tình vừa rồi kết thúc, đã rất lâu rồi bọn họ mới chạm lại vào cơ thể nhau, hắn vẫn nhớ rất kĩ những thứ liên quan đến em, nhưng lại quên mất rằng những lần trước bọn họ cùng nhau là khi hai người còn là người yêu, bây giờ lại chỉ giống như người dưng nước lã giúp nhau giải toả nhu cầu của bản thân. Moon Hyeonjun muốn hôn lên môi em, nhưng luôn bị người phía dưới thân ngoảnh mặt từ chối, em bảo rằng nếu không phải yêu, đừng làm những điều dư thừa.
Hắn vẫn ngồi yên trên giường nhìn em chỉnh lại quần áo của mình, chưa từng nghĩ đến ngày Wooje sẽ lạnh lùng như thế này với mình. Ngày xưa em như chú cún nhỏ thích giấu khuôn mặt đỏ ửng vì ngại ngùng vào vai hắn mỗi khi làm tình xong, bây giờ người thấy ngại ngùng có lẽ nên đổi lại là hắn mới phải. Em mặc xong đồ, đứng lên nhìn Hyeonjun như thể hắn là trai bao được em gọi về nhà, giải quyết xong thì tiễn đi cho mau lẹ, từ đầu đến cuối không hề nói một câu nào.
"Anh phải làm như thế nào em mới có thể lại đối xử với anh như lúc trước, hả Wooje?"
"Anh xứng sao?"
Em cười khẩy, lại nhớ về ngày xưa rõ ràng em vẫn luôn là đứa có tính cách chẳng ai ưa nổi như vậy, lúc nào cũng xù lông nhím với bất cứ ai muốn nhảy vào cuộc đời của mình, đặc biệt là những tên alpha lắm tiền lắm quyền. Thế mà Moon Hyeonjun cứ cố chấp làm mọi cách để có được trái tim em. Có được rồi thì hắn làm gì chứ? Chẳng phải cũng giống như những tên đểu cáng khác lôi nó ra chữa lành, rồi cũng lấy chính bàn tay đó đâm hàng trăm vết thương vào sao? Đến bây giờ lại chạy đến đây đòi yêu thương quay trở về, hẳn là hắn nghĩ Choi Wooje là thằng ngu lắm nhỉ, hay hắn muốn em phải yêu thương cả đời dù cho hắn có làm bất cứ hành động xấu xa gì.
"À không, là tôi không xứng đáng với tình yêu của Moon thiếu mới phải. Người muốn thứ gì là có ngay thứ đó giống như anh, tôi cũng giống như một món đồ, chơi chán rồi thì bỏ thôi"
"Anh xin lỗi, anh chưa từng nghiêm túc yêu ai, nên khi em đến anh còn chưa hiểu rõ tình cảm mình đối với em là gì"
Moon Hyeonjun ngập ngừng nhìn em, hắn đã nhận thức được rất rõ lỗi lầm của bản thân rồi, nhưng đứng trước em của hiện tại lại chẳng biết nên nói điều gì để có thể khiến em cho mình cơ hội sửa chữa. Lần đầu tiên gặp Wooje, vẫn tông giộng mỉa mai hời hợt này nhưng hắn vẫn rất tự tin tiến đến bắt chuyện, chẳng hiểu sao bây giờ mỗi lời nói ra đều trở nên khó khăn như thế này.
"Buồn cười thật đấy, nếu đã quen với việc không nghiêm túc yêu ai thì tại sao anh lại kéo tôi vào cuộc đời của mình? Có thể anh thấy rất vui, nhưng tôi thì không. Moon Hyeonjun anh biết chuyện trên đời này Choi Wooje từng làm và hối hận nhất là gì không? Là yêu anh. Mời anh ra khỏi phòng để tôi còn nghỉ ngơi"
Em không muốn nhìn thấy mặt Moon Hyeonjun thêm một giây nào nữa, nếu hắn còn ở đây chắc chắn sẽ nhìn thấy những giọt nước mắt đang chực trào trên khoé mi của em. Wooje chẳng hề nói dối, chuyện hối hận nhất mà em từng làm là yêu hắn, và vẫn đang yêu hắn rất nhiều. Nhưng làm gì có người nào bị rắn cắn một lần rồi mà vẫn còn can đảm xông vào bụi rậm thêm một lần nữa, cuộc đời của em hiện đang rất tốt, em không muốn sau này lại có thêm một Choi Wooje bị bỏ rơi và một người bố tàn nhẫn giống như tuổi thơ không mấy hạnh phúc của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Guria - On2eus| Người chiến thắng
Fiksi Penggemar"Không có con mồi nào có quyền tự quyết cho cuộc đời mình cả, hiểu không?" Cảnh báo: Truyện có yếu tố về ABO, 18+, hãy chắc chắn nội dung phù hợp với bạn trước khi đọc. Ngoài nền tảng Wattpad, tất cả các nền tảng khác đều là reup chưa có sự đồng ý c...