Không. Veritas Ratio còn rất nhiều điểm bất thường.
___________________Ratio tra thẻ phòng vào hộp, đèn trong phòng lập tức được bật. Aventurine tạm gác lại dòng suy nghĩ của mình mà theo anh bước vào. Đó là một căn hộ tầm trung với nội thất gần như được giữ nguyên bản, không phải cực kì sạch sẽ nhưng cũng được gọi là gọn gàng cho một nơi bất ngờ được ghé thăm. Tông màu vàng mật chiếm chủ đạo khiến Aventurine liên tưởng đến căn hộ ở vũ trụ kia của mình, một màu vàng ấm áp và ngọt ngào. Chung cư này cũng không tồi nhỉ, cậu tự nhủ.
Ratio trở ra với một bộ đồ được xếp gọn trên tay khi cậu còn mải liếc ngang liếc dọc.
"Nhà tắm ở bên trái, hướng đó, cậu vào đi, để nước biển dính trên người rất khó chịu."
Aventurine tỏ ý bảo anh dùng trước, Ratio nghiêm nghị đáp.
"Tôi tắm 45 phút."
"..."
"Là ít nhất."
Được rồi anh thắng rồi. Đi tắm hay sinh con mà lâu dữ vậy? Cậu cúi đầu nhận lấy đồ trên tay rồi rón rén đi theo hướng được chỉ. Trong lòng thắc mắc đừng nói anh với ai cũng tốt như vậy nhé, thế là siêu cấp bao đồng rồi, anh ta sẽ không bị người khác lợi dụng chứ? Aventurine mày mò ít phút cũng sử dụng được vòi sen, miệng cố đọc chữ trên các chai lọ trong nhà tắm để máy phiên dịch chuyển ngữ cho mình, cách đọc dĩ nhiên là cậu đoán mò, đọc đến khi nào máy dịch nghe giống một sản phẩm tắm gội thì thôi. Có lẽ cậu thực sự phải học ngôn ngữ ở vũ trụ này rồi. Thiết bị của Câu lạc bộ chỉ dịch được âm thanh chứ không dịch văn bản, cậu cũng phải tự mình giao tiếp chứ không thể chỉ biết nghe. May mắn chữ cái ở đây có phần giống vũ trụ cũ, dành nhiều thời gian một chút là được.
Chật vật tìm ra dầu gội vì cậu không muốn dùng bừa bãi thứ gì lên người mình, Aventurine cuối cùng cũng được rửa trôi hết muối biển ngứa ngáy. Cậu chống tay trên tường nhẹ nhõm, dường như vẫn còn nghi ngờ về sự thành công của thí nghiệm, hơn hết là không ngờ cậu lại gặp Veritas Ratio ở đây, mà anh ta lại còn đang cho cậu ở nhờ bất hợp pháp. Mỗi vế đều nghe như một trò đùa. Có khi nào bọn Thiên tài đánh thuốc mê rồi cho cậu sống trong mơ như cách Penacony tồn tại không? Aventurine mặc lên mình bộ đồ được người kia đưa cho, không bất ngờ với màu xanh than và kích thước ngoại cỡ, cổ áo thực sự bị tụt sang một bên sau mỗi cử động dù cậu đã cố chỉnh lại cho ngay ngắn. Hết cách, cậu dồn phần vải thừa ra sau gáy vì nó tốt hơn là bị trễ xuống vai. Quần áo ở nhà cậu cũng thường mua rộng để mặc cho thoải mái, cậu không phiền nếu nó bị trượt lung tung song Ratio khả năng cao là có. Anh luôn nhăn mặt mỗi khi bắt gặp cậu lúc hai người chạm mặt ở Công Ty. Cậu biết là do bộ quần áo hào nhoáng rườm rà của mình không hợp với logic của anh, song một kẻ đội tượng thạch cao lên đầu thì có quyền gì ý kiến về thời trang của người khác chứ?
Khi cậu bước ra, Ratio đang loay hoay chuẩn bị trong bếp. Aventurine lập tức bị doạ sợ. Anh ta biết nấu ăn khi nào?
"Vượt biên đến đây chắc là không dễ dàng, ăn đi."
Vượt biên? Tôi?
___________________Aventurine quả thật có chút đói nên đã ngồi ăn rất ngon miệng dù hơi dè chừng, không biết mình có tiêu hoá được thực phẩm trên hành tinh này không. Ratio chỉ đơn giản đun một cốc mì ăn liền, cậu vẫn rất biết ơn mà tự giác dọn dẹp xong còn bày ra vẻ mặt mình chưa từng được ăn món nào ngon như thế này, khiến Ratio nhìn cậu bằng ánh mắt kì lạ. "Cậu ấy hẳn đã sống rất khổ sở" - Aventurine đọc được trên biểu cảm vặn vẹo của anh khi nhìn cậu uống nước mì như nước suối.

BẠN ĐANG ĐỌC
RatioRine | Biển
FanfictionSinh ra trên hành tinh Sigonia khô cằn, Aventurine mang giấc mộng được đặt chân lên cát ướt thấm mùi muối biển. ________ Đa vũ trụ. Vũ trụ song song