chương 21

14 3 0
                                    

" Sợi dây chuyền đó đối với tôi mà nói còn quan trọng hơn cả sinh mệnh. Cô cũng vậy. " Soojin ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt đang ngập nước của Shuhua.

Một khoảng lặng dài bao chùm lấy căn phòng, Shuhua không thể kìm chế được giọt nước mắt của mình lâu hơn nữa, cô quay mặt đi xoay lưng lại với Soojin. Cô không muốn Soojin thấy mình khóc.

" Tôi muốn ngủ. Cô ra ngoài đi. " giọng Shuhua lạc đi.

Soojin không trả lời, cô chỉ đơn giản kéo chăn phủ kín cơ thể cô ấy rồi xoay người ra ngoài.

Nghe được tiếng đóng cửa từ sau truyền tới, lúc này Shuhua không ngần ngại bật khóc thành tiếng. Mặt cô vùi sâu vào chiếc gối, bàn tay nắm chặt lấy ga trải giường, đôi vai run lên theo từng tiếng nấc. Shuhua không biết mình bị gì nữa, chỉ là tự nhiên rất muốn khóc.

Soojin để người trượt theo chiều dài cánh cửa sau lưng mình, cô dựa đầu vào cánh cửa, bên tai nghe tiếng nức nở bên trong truyền tới. Shuhua đang khóc nhưng cô không thể trở vào trong, không thể ôm cô ấy vào lòng được. Soojin nắm chặt bàn tay kiềm chế những cảm xúc trong lòng mình. Tại sao hai người họ lại thành ra như thế này?


Buổi sáng Soojin thức dậy sớm và đi mua đồ ăn sáng cho Shuhua, sau đó cô sẽ làm thủ tục để Shuhua xuất viện nếu mọi thứ đều ổn sau lần kiểm tra cuối cùng, kế hoạch của cô là như vậy. Nhưng có vẻ mọi thứ chẳng bao giờ nằm trong sự kiểm soát của cô.

Chẳng ai có thể tưởng tượng nổi tổng giám đốc của tập đoàn Seo's Land cao cao tại thượng, lại có ngày thức dậy từ sáng sớm đứng chen chúc xếp hàng cùng với vô số người đợi mua đồ ăn sáng. Soojin trở về phòng bệnh với hộp cháo trong tay, khi cô định bước vào thì nhận ra trong phòng bệnh của Shuhua còn một người nữa. Seonho - bạn trai cô ấy, phải rồi. Cô suýt quên mất Shuhua đã có bạn trai. Soojin quyết định không vào trong mà lùi ra ngoài khép lại cánh cửa. Đầu óc cô choáng váng, đôi tai ù đi không nghe thấy gì nữa, cô nhớ lại vẻ mặt của Shuhua đêm qua, cái nhìn né tránh của cô ấy, cả tiếng khóc suốt đêm nữa. Có lẽ cô không nên xuất hiện trong cuộc đời của Shuhua, làm cô ấy trở nên đau buồn và khó xử như thế này.



Soojin vẻ mặt thất thần đi dọc hành lang bệnh viện. Khuôn mặt thiếu ngủ cùng với bộ dạng nhếch nhác do tai nạn đêm qua, nhìn cô lúc này chẳng ai dám nói cô là Seo tổng của tập đoàn Seo's Land.

" Soojin. "

Ai đó gọi tên cô làm cô lấy lại ý thức.

" Chị đến thăm Shuhua à? " Soojin cố gắng nặn ra một nụ cười nhìn Tzuyu.

" Ừ. Và trông em mệt mỏi quá. Em có ổn không? " Tzuyu ái ngại nhìn Soojin. Làm sao mà bộ dạng của cô ấy lại thành ra thế này.

" Vâng, mọi thứ đều ổn. Em có chút việc phải về. Phiền chị làm thủ tục xuất viện và đưa Shuhua về nhà giúp em. " Soojin nói. " Cái này nữa, em mua đồ ăn sáng cho cô ấy, chị cầm vào giúp em. " Soojin đặt hộp cháo vào tay Tzuyu. Không đợi Tzuyu trả lời liền bỏ đi.

Tzuyu nhìn theo đến khi bóng dáng Soojin khuất khỏi tầm mắt. Nhất định có chuyện gì xảy ra Soojin mới trở nên như vậy.

Tzuyu mở cửa bước vào phòng bệnh của Shuhua, câu trả lời lúc nãy của cô đã có đáp án khi nhìn thấy một người nữa trong phòng.

_yêu thương đi lạc_sooshuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ