Chương 13: Nhân vật phản diện đầu tiên xuất hiện

30 3 0
                                    

"Người nhận nhầm kịch bản cuộc đời kia như thế nào rồi?" Bạch Vô Thường hỏi.

Thủ thư thở dài: "Không tốt lắm..."

"Đại nhân, ta đã nói, nếu không đảo ngược được kịch bản này, ngươi sẽ không thể vượt qua kỳ thử việc." Hắc Vô Thường nhắc nhở.

Thủ thư đột nhiên cảm thấy đau đầu.

Một nhân vật phụ có thể xoay chuyển cuộc sống của mình dễ dàng đến mức nào?

Mặc dù người đó đã cố gắng sử dụng bàn tay vàng của mình, nhưng tiến độ giữa cô và nam chính vẫn đáng lo ngại!

"Hiện tại cô ấy và nam chính tiến triển thế nào?" Bạch Vô Thường lại hỏi.

Thủ thư không còn gì để luyên tiếc nói: "Họ đang kiểm tra lẫn nhau..."

Bạch Vô Thường: "Ừm... chuyện này..."

...

Khi Triệu Uyển Thanh tỉnh dậy vào sáng hôm sau, cô vừa mở mắt ra đã nhìn xung quanh, nheo mắt lại rồi thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Thiệu Hoa đã dậy rồi.

Cô nằm trên giường sờ bụng, trằn trọc trên giường một lúc mới đứng dậy.

Tiểu Lâm là người duy nhất ở nhà, xách một chiếc giỏ nhỏ chuẩn bị ra ngoài cắt cỏ cho lợn.

"Chị dâu, mẹ để lại một ít bánh ngô trong nồi cho chị." Tiểu Lâm vừa nhìn thấy cô đi ra liền chạy tới nói chuyện với cô.

Triệu Uyển Thanh sờ sờ đầu nói: "Em ăn chưa?"

"Ăn rồi ạ, em cùng mẹ và anh trai ăn cơm!" Tiểu Lâm cười nói.

Tiểu Lâm trông rất giống Lâm Thiệu Hoa, cả hai đều có vẻ ngoài đẹp trai.

Chỉ là Lâm Thiệu Hoa đã sớm gánh vác gánh nặng gia đình, tính tình chín chắn và lạnh lùng; trong khi đó triẻu Lâm lớn lên trong tình yêu thương của mẹ và anh trai, tính tình vẫn giữ được sự ấm áp và mềm mại.

Gần đây, cậu trở nên thân thiết với Triệu Uyển Thanh, điều này đã bộc lộ khía cạnh ngọt ngào và dịu dàng của cậu.

"Bữa trưa em muốn ăn gì?"

Ai lại không thích những cậu bé dễ thương?

Triệu Uyển Thanh, một người dì già có tâm hồn trên 30 tuổi, rất yêu quý.

Tiểu Lâm vừa nghe nói có thể gọi món, lập tức nói: "Chị dâu, em muốn ăn mì chị làm!"

"Được rồi, tôi sẽ làm món này cho bữa trưa

Sau khi xác nhận sẽ có mì cho bữa trưa, tiểu Lâm xách giỏ chạy ra ngoài, tốc độ đó cực kỳ nhanh.

Buổi sáng không có việc gì làm, Triệu Uyển Thanh đi vào không gian nhìn xem bầy gà đều phát triển rất tốt, đều có màu vàng lông tơ, bay lượn trên cỏ.

Cô lại mở trung tâm mua sắm của hệ thống và sàng lọc các đơn hàng phù hợp với điều kiện của mình, nhưng kết quả vẫn đáng thất vọng.

May mắn thay, Triệu Uyển Thanh đã có cách kiếm điểm lâu dài. Hãy coi đơn hàng như một điều may mắn nếu có được là tốt nhất, không có thì cũng không quá buồn.

Thập niên 60: Cầm nhầm kịch bản nữ phụ làm giàuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ