Triệu Uyển Thanh không bao giờ ngờ rằng cô sẽ sinh con trước ngày dự sinh.
Cô hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bình tĩnh lại rồi từ trong không gian lấy ra viên thuốc an thai.
Viên thuốc có màu trắng và sáng bóng như viên ngọc trai lớn.
Triệu Uyển Thanh nuốt nó, trong nháy mắt, bên trong cơ thể cô bắt đầu từ từ thay đổi...
Bụng cô không còn đau nữa, cổ tử cung từ từ giãn ra...
Mẹ Lâm đang ngủ trong nhà, đột nhiên bà nghe thấy tiếng con dâu khóc, gọi bà ở bên ngoài.
Cái gì? Con dâu sắp sinh sao?
Mẹ Lâm còn chưa kịp xỏ giày liền lao ra ngoài, nhìn thấy con dâu vẻ mặt bình tĩnh dựa vào ghế...
Mẹ Lâm: "Không phải là sắp sinh sao?"
Triệu Uyển Thanh cau mày, cảm giác được đứa bé lại động đậy, cô trượt xuống một chút, nói: "Vâng... đây... đây không phải là sinh sao..."
"Mẹ lập tức đi gọi người! Chúng ta đến bệnh viện sinh con đi. Đây là đứa con đầu lòng của con, chúng ta nên cẩn thận!"
Mẹ Lâm hoảng sợ, vội vàng chạy sang nhà bên cạnh gọi người, báo tin này đã cho bà Lâm ở nhà cũ.
Lúc này, mọi người trong gia đình đều đang đi làm, ngoại trừ hai ông bà già, em tư và em năm.
Bà Lâm lập tức ra lệnh cho 2 đứa trẻ: "Con về nhà tìm cáng. Còn con nữa, con ra đồng gọi người về đi. Chúng ta cần nhanh chóng đưa em dâu con đến bệnh viện huyện. Nhanh lên."
Nhà họ Lâm có một đôi tre. Chiếc cáng họ làm được đặt ở nhà bác hai.
Hai người lập tức tách ra, chạy rất nhanh, họ sợ rằng chậm trễ một chút thời gian sẽ xảy ra chuyện.
Bà Lâm chống gậy bước vào phòng ngủ, bước đi ngay ngắn, từ dưới tủ lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, mở hộp gỗ, nhấc tấm vải xanh trên đó ra... để lộ ra một bức tượng Bồ Tát.
Sự mê tín thời phong kiến, bây giờ không được phép. Chuyện này đã được bà Lâm giữ kín.
Bà Lâm thành kính thắp hương cho Bồ Tát và lẩm bẩm: "Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ, phù hộ cho cháu trai cả của tôi có một đứa con trai mập mạp..."
Bà mở mắt ra nhìn Bồ Tát, nhắm mắt lại và nói một cách tham lam: "Đứa bé nhất định phải thông minh!"
Bà lại liếc nhìn Bồ Tát, nhắm mắt lại nói: "Còn phải có thân thể thật cường tráng... Tốt nhất là có thể tham gia quân ngũ!!"
Nói xong, bà Lâm cất Bồ Tát vào một góc, đi ra ngoài cùng mẹ Lâm đến nhà của con dâu út.
...
Không lâu sau khi Triệu Uyển Thanh nuốt viên thuốc an thai, cô cảm thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều, đứa bé cũng dần trôi xuống...
Cô nín thở... dùng sức mạnh hơn...
Nín thở... lại dùng sức mạnh hơn...
Kết quả, cô không biết mình đang làm cái gì... Sau bao nỗ lực, đứa bé cũng đến được cửa cuối cùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thập niên 60: Cầm nhầm kịch bản nữ phụ làm giàu
RomanceEditor: Lam Chi Vũ Truyện gồm: 501 chương. Triệu Uyển Thanh trọng sinh tới năm cuối cùng của thập niên 60. Không hiểu sao lại kết hôn cùng người làm công tác văn hoá đẹp trai nhất thôn. Trong bụng còn mang thai một đứa trẻ. Trong nhà nghèo muốn chết...