Lạp Lệ Sa x Phác Thái Anh (10)

33 1 0
                                    

Lệ Sa thở hồng hộc mà chạy tới, nhìn thấy xe của Thái Anh, đó là một chiếc xe mới mua cách đây vài tháng, là một chiếc Wrangler tương đối ổn định, màu vàng, là Lệ Sa chọn.

Cô chống cửa sổ xe, nhìn thấy Thái Anh đang nắm vô lăng, trong lòng kích động: "Sao đột ngột như vậy? Tôi, tôi không ngờ em lại đến."

Lệ Sa rất kích động, Thái Anh đẩy cửa xe ra, nói: "Đồ của chị đâu? Tôi xách giúp chị."

"Em muốn đi cùng tôi sao?" Cô vốn tưởng rằng Thái Anh đến đây để giúp chuyển đồ, nhưng không nghĩ tới còn sẽ đi cùng cô, trong lòng vui mừng nói: "Để trên xe của ba mẹ tôi, tôi ngồi xe em qua đó."

Sợ Thái Anh không làm, cô lại nói: "Đi thôi, đã chọn được địa điểm rồi, hôm nay em ăn mặc rất trịnh trọng, tôi dẫn em đi gặp ba mẹ tôi."

Thái Anh điều chỉnh định vị, lùi xe, lái xe ra khỏi khu biệt thự, không đi thêm nữa mà đợi chiếc xe ờ phía sau, chính là xe của ba mẹ Lệ Sa.

Phía sau có ba chiếc ô tô đi theo, Lệ Sa giới thiệu: "Chiếc xe phía trước là ba mẹ của Kim Lâm, ba mẹ em ấy là bạn của ba mẹ tôi, gần đây đi chung tương đối nhiều, xe phía sau là của ba mẹ tôi."

Xe của ba mẹ cô rất điệu thấp, màu đen, nhãn hiệu Bentley, không kiêu ngạo như Lệ Sa, Lệ Sa thích đi xe thể thao, xe mui trần hoặc những chiếc xe cỡ lớn, cỡ trung như Hummer.

"Đi thôi." Lệ Sa thu hồi tầm mắt, bấm điện thoại, có chút đắc ý nói: "Nên gọi cho ba mẹ tôi trước, thật vất vả mới gặp mặt, phải tống tiền bọn họ một lần, nhất định phải để bọn họ trả tiền."

Thái Anh mỉm cười, sau đó Lệ Sa nghe điện thoại, là Kim Lâm.

Lệ Sa dựa vào ghế, chỉ nhìn chằm chằm Thái Anh, không có tâm tư nghe điện thoại, nói: "Hôm nay em cười hơi nhiều, rất vui sao?"

"Em cười cái gì?" Người ở đầu bên kia điện thoại rất khó hiểu hỏi: "Em không có cười, Lệ Sa tỷ, chị đang làm gì vậy?"

"À xin lỗi, chị đang nhìn bạn gái của chị." Lệ Sa không nỡ quay đầu lại, thản nhiên nói: "Aiz, bạn gái của chị rất đẹp, lát nữa chị sẽ giới thiệu cô ấy với em, bất quá hẳn là em kêu cô ấy là chị dâu."

Cô trả lời điện thoại cũng mơ hồ, không nói câu tiếp theo, có lẽ bên kia không thấy thú vị nên giải thích hai ba câu liền cúp máy.
Lệ Sa lại nhìn Thái Anh, phát hiện Thái Anh lại cười.

"Thật sự, em cười cái gì? Sao lại vui vẻ như vậy? Nói ra tôi cũng sẽ vui vẻ."

Thái Anh không phản ứng nàng, "Lái xe, đừng nói chuyện."

"Được, tôi ngủ một lát." Lệ Sa dựa người về phía sau nói: "Hôm qua không có em tôi không ngủ được, sao hiện tại tôi lại có nhiều tật xấu vậy chứ?"

Lệ Sa thở dài: "Tôi vẫn là trách em, là em chiều hư tôi."

Trên mặt Thái Anh lãnh đạm, nhưng thực ra lại là miệng dao găm tâm đậu hũ, dù Lệ Sa có gây phiền toái đến đâu, nàng cũng sẽ lặng lẽ thu dọn, nếu ở bên nàng lâu sẽ có cảm giác: Tôi có thể tùy tiện nháo, nàng ấy nhất định sẽ thu dọn cục diện rối rắm đó cho tôi.

Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương [Jensoo ver]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ