Mùa hè sắp tới, cửa hàng nhỏ của Jungkook được khai trương, chủ yếu là bán thuốc lá, ngoài ra còn có nước uống và đồ ăn nhanh.Mặt tiền cửa hàng rộng hơn mười mét vuông có bố trí một quầy tính tiền, vị trí ngay bên cạnh quán mì sợi, cơm trưa cũng không cần ra khỏi cửa, trực tiếp hô to một câu “Ông chủ cho tô mì!” thì lập tức bát mì nóng hôi hổi được bưng đến trước mặt y.
Taehyung sợ y nhàm chán liền sắm một cái laptop đặt trong cửa hàng, kết quả việc tính tiền Jungkook cũng không để ý, y chơi cờ tỉ phú đến ngất ngây, suýt chút nữa còn quên tính tiền, bị Taehyung bắt được liền đánh mông dạy dỗ một phen, sau đó y mới có chút ít dáng vẻ của ông chủ nhỏ.
Hắn còn thay đổi bộ mặt con hẻm nhỏ, không chỉ đảm bảo trật tự an ninh, ngay cả các bức tường bao quanh khu dân cư đều được sơn sửa và lắp đặt khoá chống trộm ở cổng, khiến y rất có loại cảm giác như một luồng gió cải cách tươi mới thổi qua mặt đất, đối với suy nghĩ của Jungkook thì Taehyung biểu thị rất xem thường, chỉ có như vậy thôi mà đã cảm giác thay đổi rất lớn sao? Chẳng qua xem thường thì xem thường, hắn vẫn thấy vô cùng vui vẻ.
Trước đây Jungkook lăn lộn trong giang hồ cũng có vài người anh em thân thiết, khi biết y mở cửa hàng đều tấp nập đến ủng hộ, khoảng thời gian này y trải qua cuộc sống gia đình vô cùng thảnh thơi yên ổn, gần đó có một cửa hàng thuốc lá, khách cũng rất nhiều.
Thỉnh thoảng có lúc cửa hàng đóng cửa muộn, có tên du côn cắc ké tốt bụng run chân đi vào, rêu rao đòi phí bảo hộ, kết quả gã còn chưa đe doạ xong, trong kho chứa đồ đi ra một nam nhân mặt lạnh, hung thần ác sát – vỗ lên bàn: “Sau này đừng để tao thấy mày, nếu thấy một lần sẽ chặt một ngón tay.”
Tên côn đồ cắc ké khiếp sợ chạy trối chết, cái gậy bóng chày để ra oai cũng vứt lại trên quầy.
Jungkook liếc xéo nam nhân một cái: “Nào có ai đuổi khách như cậu, sau này hắn muốn mua thuốc lá cũng không dám tới.”
Taehyung mặt lạnh “cạch” một tiếng khép laptop lại, nhướn người qua oán hận cắn lên mặt y: “Trên người anh có một vết thương liền làm ba lần, chính anh tự lo liệu.”
“…”
Cũng có lúc khách ghé qua mua thuốc lá, kết quả cửa hàng có mở nhưng ông chủ đi đâu mất, khách gọi hai tiếng thì nghe thấy bên trong kho hàng truyền đến tiếng gầm lên giận dữ: “Tiền để đó, thuốc lá tự lấy!”
Nhưng tiếng gầm vừa dứt thì bên trong liền truyền ra tiếng động ồn ào, giây lát có một người đàn ông mặc chiếc áo phông đi ra, thở hồn hển, buồn phiền nhìn khách.
“A… ông chủ, hình như mặc áo trái rồi…”
Rốt cục trong kho hàng đã xảy ra chuyện gì, chung quy lại chỉ có người trong cuộc là biết rõ nha~
Tình huống như vậy đại loại đếm không xuể, có mấy người khách quen đến nay còn không biết ai mới thật sự là ông chủ, càng không biết tại sao cửa hàng ban ngày đột nhiên đóng cửa, hai giờ sau lại mở cửa.
Rồi thỉnh thoảng còn có học sinh nữ chạy tới chỉ để ngắm “anh chàng đẹp trai kia”, cũng không biết là ai thả ra tiếng gió, sau khi ông chủ Jeon Jungkook nghe thấy liền treo ngay cái biển đuổi người “cửa hàng không bán cho nữ sinh”.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chuyển ver Vkook) Nhặt được một nam nhân
FanfictionTruyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả. "Xin đừng RCM" Số chương: 46 chương + 02 phiên nngoạ Nhân vật chính: Kim Taehyung x Jeon Jungkook. Thể loại: Hiện đại, hắc bang, hành động, cường cường, niên hạ công, trước ngu ngốc sau phúc hắc dín...