Tống Vũ chờ một lát không thấy Minh Triệu có hành động gì, thở dài nói: "Của em đó, không cần sao?"
"Em không có đồ gì ở chỗ anh ta." Minh Triệu nói.
Tống Vũ lại gần một chút, khuyên nàng: "Mặc kệ thế nào, em giữ lại xem một chút đi, nếu không phải của em vậy thì vứt đi cũng được, dù sao lão Thẩm cũng đã bảo anh đừng lấy về, em không cần, cậu ta cũng nói anh vứt đi."
"Vậy anh vứt đi." Minh Triệu nói.
"Em xem xong lại vứt, đã lâu như vậy chắc chắn em không nhớ rõ, lỡ như có tài liệu quan trọng gì, vứt đi sẽ không tìm lại được. Anh chỉ chịu trách nhiệm làm chân chạy vặt, coi như nể mặt anh, em cầm lấy trước đi."
Minh Triệu không nói thêm gì nữa, nhận USB, nói cảm ơn anh ta.
Tống Vũ lại không đi, đánh giá xung quanh một chút, cười nói: "Bây giờ ở đây sao?"
"Vâng."
"Năm đó ra đi liền đến đây luôn?"
Minh Triệu gật gật đầu.
Tống Vũ cười: "Không mời anh vào một chút sao? Đã nhiều năm không gặp rồi."
"Anh tùy tiện ngồi đi, không có gì để mời anh, uống nước lọc được không?"
"Được."
Tống Vũ đi tới, tìm một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, hỏi: "Tiệm sách hôm nay không mở cửa sao?"
Minh Triệu nói: "Ừm, tối hôm qua bị làm loạn, mới thu dọn xong, anh chờ một lát." Nói xong liền đi ra sau nói với Tôn Du và Minh Trang một tiếng, bưng hai ly nước đi ra.
Tống Vũ tùy ý hỏi nàng tình hình gần đây, Minh Triệu không nói cụ thể, chỉ nói rất tốt.
Tống Vũ nói: "Vậy là tốt rồi, anh thấy cô gái như em, rời xa lão Thẩm cũng sống rất tốt."
Minh Triệu: "Ai chia tay mà không sống như vậy, em cũng không khác gì."
"Cũng không chắc." Tống Vũ lắc đầu cảm thán, "Lão Thẩm cậu ta trải qua rất hỗn loạn..."
Minh Triệu làm như không nghe thấy, cúi đầu uống nước, Tống Vũ nhìn nàng, chậm rãi nói, "Lão Thẩm làm sai rất nhiều chuyện, nhưng mà mấy năm nay cậu ta cũng không được tốt, về sau Thấm Ninh cũng đi, còn ném con gái cho cậu ta, cậu ta kết hôn cũng kết không tốt, vợ trước thật sự xảo quyệt, lão Thẩm bị thua thê thảm, con gái bị người phụ nữ kia ngược đãi hơn một năm, tiền cũng bị lừa đi không ít, bây giờ một mình cậu ta nuôi con, cuộc sống khá rối loạn."
Minh Triệu lẳng lặng nghe, không chen vào, cũng không hỏi gì.
Tống Vũ dừng lại một chút, nói: "Vì vậy, Tiểu Minh Triệu, em cũng đừng hận cậu ta, từ nay về sau sống cho tốt, quên lão Thẩm đi."
Minh Triệu nhàn nhạt nói: "Đã sớm quên rồi."
Tống Vũ ngẩn người, ngược lại lắc đầu cười than một tiếng, "Thảo nào hôm qua lão Thẩm xù lông lên như vậy, tốt lắm, đáng đời cậu ta."
Tống Vũ đứng lên, "Dù sao chúng ta cũng quen biết một thời gian, chỉ sợ sau này không có cơ hội gặp lại, không nói đến lão Thẩm nữa, anh hi vọng em được hạnh phúc, tìm một người đáng tin cậy để dựa vào, sống thoải mái mỗi ngày."
Minh Triệu cảm ơn anh ta, tiễn anh ta ra cửa, nàng cúi đầu nhìn USB trong tay một cái, dừng lại mấy giây, lên lầu mở máy tính ra cắm USB vào.
Trên màn hình hiển thị USB gần đầy.
Minh Triệu mở ra, thấy một thư mục, tên là "JX", sau khi mở ra liền xuất hiện rất nhiều video, nhìn thời gian, sớm nhất là"10/10/2005", Minh Triệu kéo thẳng xuống dưới, cái cuối cùng là vào "29/6/2008".
Minh Triệu mở video đầu tiên ra, trên màn hình là nàng lúc mười bảy tuổi đang đọc diễn thuyết của tân sinh viên, trang điểm nhẹ nhàng, tóc đuôi ngực gọn gàng, mặc trên người bộ váy đen nghiêm túc mà Thẩm Bạc An chuẩn bị cho nàng, bên trong là áo sơ mi trắng.
Một đoạn diễn thuyết chỉ có bảy tám phút, Minh Triệu không tua, im lặng xem hết rồi tắt đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
TƯƠNG TỈNH [FIC COVER - CHUYỂN VER - FUTA]
FanfictionSố chương: 54 chương+ 3 ngoại truyện Editor: Ai Fic Cover từ truyện gốc: TƯƠNG TỈNH của tác giả Quân Ước PS: Thật sự mà nói thì fic này mình chưa xin phép au gốc (hình như au là người TQ) của truyện vì mình không biết xin phép thế nào cũng vì truyện...