Chương 21: Quyến rũ

17 2 0
                                    

Edit by An Nhiên

Cơ thể Kiều Hồng Ảnh dường như hơi thiếu máu, bất kể là mặt hay đầu ngón tay, thậm chí ngay cả hai đùi tròn tròn mềm mềm cũng trắng nhợt, eo thon, hai chân dài nhỏ ngồi quỳ, Kiều Hồng Ảnh quay lưng về phía Chung Ly Mục quỳ trên giường, quay đầu lại nhìn Chung Ly Mục, lộ ra vẻ quyến rũ đáng yêu.

Chung Ly Mục nhíu mày, đè xuống dục hỏa trong lòng, ôm lấy eo đứa nhỏ toàn thân trơn bóng bao vào trong ngực, thanh âm bởi vì cố nén dục vọng mà trở nên khàn, "Ta không nỡ."

Đứa nhỏ này... nếu tiếp tục câu dẫn, Chung Ly Mục dù định lực có mạnh hơn cũng sẽ không giữ được nữa, lại nghĩ tới Kiều Hồng Ảnh sợ đau như vậy, nào trải qua được loại dằn vặt này.

Gia phong nhà Chung Ly Mục rất nghiêm, cũng giữ mình trong sạch, tuy rằng không ra vào nơi khói hoa đường liễu, nhưng cũng thường xuyên nghe thấy doanh tướng sĩ nửa đêm nói chuyện này nọ, quán nam phong nuôi đều là nam hài non mịn, giống Kiều Hồng Ảnh, mười bảy mười tám tuổi, phần lớn thậm chí còn nhỏ hơn, hậu huyệt đều bị khách nhân đùa bỡn xé rách, rửa trôi máu đi lại gói kỹ đưa vào nhã gian khách tiếp theo.

Chung Ly Mục vô thức cảm thấy, hầu hạ nam nhân nhất định là cực kì thống khổ hơn nữa là vạn bất đắc dĩ.

Kiều Hồng Ảnh nhẹ nhàng lùi người xuống dưới, ngoan ngoãn nằm giữa hai chân Chung Ly Mục, tóc dài mềm mại rủ xuống, trong mắt thủy quang lưu chuyển, dịu ngoan cực kỳ, bộ dạng này quả thực làm cho người ta muốn mặc ý khi dễ chà đạp, muốn mạnh mẽ chiếm hữu hắn.

Tiểu hài này chính là làm cho người ta thích, làm cho người ta đau lòng, Chung Ly Mục đồng thời trầm mê dưới sự hung ác và ngoan ngoãn của hắn, hai loại tính cách cực đoan này vốn không nên xuất hiện trên cùng một người.

Hắn tựa như con sò nhỏ vùi dưới cát, hung hãn là ngụy trang, đứa nhỏ ngốc này, gặp được người mình thích, ngay cả vỏ sò cũng vứt bỏ.

Nếu như hắn rời khỏi hay trở thành vật sở hữu của người khác, Chung Ly Mục sẽ không thả hắn đi, sẽ cướp hắn về, khóa ở bên cạnh mình, bảo vệ hắn, cho hắn toàn bộ yêu thương bản thân có thể cho.

Đứa nhỏ ngốc tốt thế này, không nên chịu nhiều ủy khuất như vậy, hắn ngoan ngoãn như vậy, trời sinh nên được cưng chiều.

Kiều Hồng Ảnh ngẩng đầu lên, chóp mũi cọ cọ cổ Chung Ly Mục, khổ sở hỏi, "Đại ca... Có phải là ngươi ghét ta không, hôm nay ta đã tắm rồi, rất sạch sẽ."

"Không phải." Chung Ly Mục thậm chí không nghe được thanh âm Kiều Hồng Ảnh, hắn vừa nói, hạ thân phía dưới liền trướng đến khó chịu hơn.

Kiều Hồng Ảnh cởi bỏ đai lưng Chung Ly Mục, kéo kéo quần áo dưới hạ thân, lấy vật cứng chôn trong quần áo ra.

Dương vật nóng bỏng thô to cứng thoát khỏi trói buộc của quần áo đột nhiên bật ra, hô hấp Chung Ly Mục dồn dập thêm vài phần.

Kiều Hồng Ảnh trừng to mắt, nhìn vật cứng trước mặt kích thước không chênh lệch lắm so với cánh tay mình, lại nhớ đến chym non vẫn chưa trưởng thành giữa hai chân mình, vô thức đỏ mặt nhỏ giọng tự nói, "Ôi chao nha... Sao lại lớn như vậy..."

[HOÀN] Trong cơn say đốt đèn nhìn ngươiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ