Lời nói của La Tú Hoa lập tức đánh tan tâm tình chờ đợi của Điền Chính Quốc, mẹ cậu đã nói một là không hai, xem ra khả năng là cậu sẽ phải thất hứa với Kim Thái Hanh, trong lòng vô cùng khổ sở.
Điền Đức Toàn biết vợ mình đang đánh cái chủ ý gì, ông thực sự không tán đồng, để bà nói xằng bậy, nói không chừng còn bị mất việc.
Điền Đức Toàn hỏi bà ta: "Bà ngày mai muốn con trai đến yến hội hỗ trợ phải không, tôi khuyên bà ngàn vạn lần đừng có mà làm như vậy, ngày thường đi giúp còn được, nhưng ngày mai thì không."
"Tại sao không được?" La Tú Hoa có chút không rõ.
"Bà đã quên à, lão thái thái khẳng định sẽ tham dự yến hội lần này, phu nhân thích trẻ con như vậy, nhất định không thích lao động trẻ em, bà xem Điền Chính Quốc mười bốn tuổi nhưng thoạt nhìn lại nhỏ hơn rất nhiều, lão thái thái nhìn thấy khẳng định không vui."
Trước kia có người tạp vụ làm như vậy, sau đó bị lão thái thái phê bình một trận.
La Tú Hoa lúc này mới nhớ tới cái lão thái bà kia thật nhiều quy củ chết tiệt, vì thế mới làm một bộ dạng đại từ đại bi đáp ứng Điền Chính Quốc "Ngày mai mọi người đều không ở nhà, vậy tùy mày, nhưng trong nhà cũng không đưa mày tiền mua quà cáp gì đâu, tự mình lo đi."
Điền Chính Quốc được cha mẹ chấp thuận, lại cực kì vui vẻ, nhưng không dám biểu lộ quá mức ra ngoài, chỉ nhàn nhạt cười cảm ơn ba mẹ.
Sáng sớm hôm sau, vợ chồng Điền gia liền mang theo con gái cùng con trai nhỏ đi đến Thiệu gia, Điền Chính Quốc nhân cơ hội đem tiền trong hộp để vào trong cặp, liền đi ngân hàng đổi lại chỗ tiền lẻ này.
Đổi tiền xong, Điền Chính Quốc liền đi dạo trên phố, nhìn thấy một cửa hàng thể thao nhãn hiệu cỏ ba lá, cậu thường xuyên nghe bạn học ở lớp kể về nhãn hiệu này.
Điền Chính Quốc vào cửa hàng nhìn ngắm khắp nơi, muốn tìm đồ mình cần, cuối cùng cậu thấy nó ở trên một kệ nhỏ, đủ loại kiểu dáng cùng màu sắc.
Nhân viên nữ nhìn đến cậu muốn mua đồ, ngọt ngào hỏi cậu: "Chào em, xin hỏi em muốn mua loại nào, có phải mua cho mình không?"
Điền Chính Quốc vội vàng lắc đầu: "Không phải, em muốn mua tặng bạn."
"Oa, người bạn này của em thật may mắn nha, có muốn chị giới thiệu một chút cho em không?" Nhân viên cửa hàng cảm thấy nhất định có thể bán được, cũng đối với Điền Chính Quốc vô cùng kiên nhẫn niềm nở.
Điền Chính Quốc thấy mình cũng không hiểu nhiều lắm, nhân viên cửa hàng chuyên bán đồ thể thao khẳng định sẽ biết rõ hơn mình, gật đầu cười: "Vâng, vậy phiền chị giúp em chọn một chút."
Kinh nghiệm lâu năm, nhân viên nữ đánh giá Điền Chính Quốc một chút, giới thiệu một cái băng cổ tay giá cả tương đối vừa phải.
Nhân viên nữ giới thiệu: "Đây là mẫu mới ra, rất thích hợp với tuổi này của em, cảm giác sờ vào không hề tồi, vẻ ngoài cũng rất đẹp, tính bảo vệ tương đối cao, độ đàn hồi lại vô cùng tốt nha."

BẠN ĐANG ĐỌC
Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Sủng Ái
أدب الهواةTác giả: Tiêu Hòa Tương Thủy Tên gốc: Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái Thể loại: hiện đại, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, ngọt, công sủng thụ, sinh tử văn, HE. Đẹp trai nhà giàu, phúc hắc, bá đạo công × tốt bụng, học giỏi con nh...