[24] Người từng quen

915 115 2
                                    

Ngay lập tức, người quản lý nhà hàng bước ra khẩn trương cúi đầu chào người đàn ông đó.

"Không biết Quang Anh tiên sinh ghé thăm, nhà hàng chúng tôi không kịp nghênh tiếp từ xa. Xin tiên sinh bỏ qua cho chúng tôi lần này"

Người đàn ông đứng giữa đám người mặc đồ đen, thân hình cao lớn anh dũng tuấn mạo. Gương mặt hoàn hảo đến mức không tưởng, cả người toát lên khí chất vương giả, ngạo mạn.

"Chỉ là nhất thời ghé thăm" Hắn cất giọng ý cười nhưng lại rất lạnh lùng.

"Vậy thì mời ngài..." Người quản lý lễ phép đưa tay trực tiếp mời hắn đi vào bên trong.

Nhưng hắn lại giơ tay lên ý nói không cần. Ánh mắt đen thẳm ngước lên dò tìm một lượt bên trong nhà hàng. Rồi bất chợt đôi mắt hắn dừng lại ở một bàn ở gần phía cửa sổ. Ánh mắt trở nên chấn động. Quang Anh liền cất giọng ra lệnh với người quản lý.

"Đuổi hết khách đi. Tối hôm nay ta muốn bao cả nhà hàng!"

"Nhưng thưa tiên sinh...." Anh ta sợ sệt trả lời.

"Sao? Các người muốn tự mời khách hàng đi hay để ta tự làm?"

"Xin...xin ngài hãy bớt giận. Tôi đuổi, tôi đuổi... Xin tiên sinh hãy chờ trong giây lát" Người quản lý khẩn trương đáp. Sợ rằng nếu như làm trái ý người đàn ông này thì nhà hàng H&B này ngay lập tức sẽ biến thành đống tro tàn giữa lòng thành phố.

Ở đất Sài Gòn này, ai còn không biết danh tiếng của Quang Anh. Một ông trùm Mafia lãnh khốc, hung tàn, đứng đầu Tam Vương hội. Chỉ cần một cái phẩy tay của hắn cũng đủ cho cái nhà hàng bé nhỏ này đổ nát về với đất mẹ rồi.

Anh ta ngay lập tức gọi mấy người phục vụ, khéo léo mời khách rời đi. Thà rằng để nhà hàng mang tiếng xấu một chút còn hơn là để nó bị phá hủy hoàn toàn. Người đàn ông cao cao tại thượng kia nếu như đã muốn thì chắc chắn sẽ làm. Nếu muốn giết thì chắc chắn sẽ phải chết.

....

"Xin lỗi quý khách, chúng tôi hôm nay có một chút việc nên phải đóng cửa sớm. Mong quý khách thông cảm" Người quản lý đứng trước bàn ba người có chút dè dặt nói.

"Đóng cửa? Giờ này mới có bảy giờ và chúng tôi vẫn còn đang ăn!" Aki hơi chau mày lại lên tiếng.

Đức Duy ngồi đối diện đưa mắt nhìn xung quanh, thấy mấy người phục vị tuần tự mời khách đi ra ngoài hết. Trong lòng cảm thấy khó hiểu.

Trong lúc người quản lý đang khó xử không biết phải ăn nói làm sao thì đột nhiên từ phía sau một giọng nói uy nghiêm cất lên.

"Những người đó không cần mời đi, để họ ngồi lại"

Ba người theo tiếng nói mà hướng mắt về phía kia. Từ phía sau người phục vụ, xuất hiện một người đàn ông mặc một bộ âu phục đắt tiền, dáng người cao lớn dũng mãnh. Gương mặt anh tuấn, mị hoặc. Khí thái vương giả xem lẫn với sự ngạo mạn khinh người. Cả người toát lên khí chất áp đảo hoàn toàn những người có mặt trong đó. Sau lưng hắn có cả đoàn người mặc đồ đen, mặt mũi ai nấy cũng đều dữ tợn, hung hãn. Nhìn sơ qua cũng đã biết vị thế của người đàn ông này không hề tầm thường, càng không dễ để mà động vào.

[RhyCap] Dạy dỗ vị hôn phuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ