Chap 73: Azhdaha tỉnh giấc. Món quà bất ngờ cho Aether.

66 6 5
                                    

Havria: Dvalin, Paimon, sáng mai bắt đầu nhé.

Dvalin/Paimon: Được!

Cả ba người đang thảo luận điều gì đó trước khi ngủ. Điều bất ngờ là bọn họ đang không hề để cho Aether biết vụ này, hay thực chất, là do Aether đã chìm vào giấc ngủ lâu rồi.

Tại sao bọn họ lại quyết định giấu chuyện này với Aether? Có lẽ bởi vì sau khi Aether tỉnh lại sau đợt bùng phát năng lượng vừa rồi, mặc dù cả ba đều thấy Aether vẫn như mọi ngày, luôn tràn đầy sức sống và năng lượng, nhưng bọn họ đều biết, đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. 

Hơn ai hết, ba người họ biết rõ Aether yêu thương em gái mình như nào. Việc nhìn thấy cô ấy rời đi một cách xa cách như vậy hẳn đã tác động không hề nhỏ tới tinh thần cậu ta. Chẳng nói đâu xa, ngay hiện tại, bọn họ lại tiếp tục thấy cậu ấy nói mớ cùng với những biểu cảm khó chịu và sợ hãi. Từ đó đến nay, hôm nào cũng vậy,  họ đều thấy cậu hay gặp ác mộng mỗi đêm ngủ. Chính vì vậy họ đã nghĩ tới một kế hoạch gì đó đặc biệt sau lưng Aether.

Sáng hôm sau, Aether không thấy hai người kia và Paimon đâu mà chỉ nghe tin từ Verr Goldet là họ đi đâu đó vào sáng sớm. Thế là một mình cậu tới Liyue để nhận nhiệm vụ hằng ngày. Và tay cậu luôn luôn đỡ lấy cái đầu đang đau nhức

Aether: 'Đau đầu quá... Dạo gần đây không được ngủ ngon khiến mình đau đầu quá, có lẽ mình nên giảm bớt lượng công việc chăng? Nhưng nếu nghỉ thì công việc sẽ rắc rối lắm nếu không có mình...'

Đột nhiên một cơn đau đầu ập tới, có thứ gì đó đang lôi kéo cậu, bắt cậu phải đi theo chỉ dẫn của nó. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, cơn đau dần dần với đi. Bản thân Kagerou vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với bản thân nhưng cậu chắc chắn một điều là nó xảy ra một lúc nhiều hơn sau khi gặp lại em gái Lumine. Rốt cuộc cô ấy đang giấu với cậu điều gì, tại sao lại không cho cậu biết, tại sao em ấy lại làm như thế?

Mải mê suy nghĩ thì cậu tình cờ đụng trúng người phía trước, cậu mau chóng cúi xuống xin lỗi người đối diện.

Aether: Thành thật xin lỗi, tôi đã không nhìn đường. Anh có sao không?

???: À không sao đâu, quan trọng là cậu không sao chứ?

Aether ngước lên nhìn đó là một nam nhân khá trẻ, mái tóc đen và đeo kính, cậu không hiểu sao lại có một cảm giác khá là quen thuộc với người đối diện. Mặc dù cảm giác hơi mập mờ nhưng vẫn có thể cảm nhận được.

???: Xin hỏi, cậu có sao không vậy?

Aether: À à tôi xin lỗi, tôi hoàn toàn ổn. Mấy bữa nay tôi hơi mệt mỏi ý mà.

???: Nếu tôi không nhầm thì hình như cậu là Aether đúng không?

Aether: Đúng vậy? Anh biết tôi sao?

Kun Jun: Sao lại không biết chứ? Ở Liyue ai cũng biết những Nhà Lữ Hành đã bảo vệ Liyue khỏi Ma Thần. Tôi thật vinh dự khi được gặp cậu, tên của tôi là Kun Jun.

Aether: Rất vui được gặp anh Kun Jun

Chỉ mới giới thiệu nhau chưa được bao lâu mà hai người họ đã trò chuyện với nhau như đã quen nhau từ rất lâu rồi. Aether đánh giá Kun Jun là người biết ăn nói lại còn khá là điềm tĩnh có điều trí nhớ của người này không được tốt cho lắm. Khi đi ngang qua Giải Thúy Hàng thì cậu dừng lại nhìn những khối ngọc bán trên gian hàng.

(Aetherxallgirl) Hành trình trở lại của một vị thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ