Chap 11: Anh chia tay rồi... (2)

339 49 16
                                    

*Chap này sẽ có đôi chút đặc biệt, vì nó sẽ là góc nhìn của Đức Duy

Tôi viết bản nháp này từ hôm qua, xong tối tôi vào check comment của mọi người thì thấy có một bạn comment bảo thích tôi viết truyện từ góc nhìn của hai bé, thì đây. Nó tới đây 

Thả chút hint về chuyện ABO sắp tới (Đây là thể loại chuyện sở trường của tôi: Omegaverse - một loại truyện mà mình ít thấy có tác giả Việt nào tuân theo đúng các nguyên tắc cơ bản của nó khi viết fanfic mà mọi người chỉ đang viết như một thể loại truyện để khai thác MPREG - sinh sản ở nam - nam)

*Ở một thế giới mà chính phủ dựa vào độ tương thích ADN để ghép cặp Alpha ưu tú và Omega ưu tú để tạo thế hệ kế cận ưu tú... Quang Anh - chủ tịch công ty giải trí RHYDER được ghép cặp với chính tiểu thịt tươi gen Z mới nổi - Đức Duy

(Tôi vào check để rep và react comment suốt vì tôi siêu thích rep comments mọi người ý. Nên là mọi người cứ thoải mái comment nhiệt tình, tôi rep hếc)

----------------

"Em lại dỗi cái gì nữa vậy Quỳnh Anh? Em có thể ngưng cái trò hậm hực, thái độ và bắt anh phải tự hiểu được không?"

Tôi đang nói với người con gái trước mặt, ban nãy lúc vừa mới diễn xong, tôi định nhắn tin thông báo với người yêu của mình một câu để khỏi phải lo lắng thì màn hình đã hiện "người dùng hiện không thể nhận tin nhắn"

Mẹ kiếp, lại cái đ gì nữa đây - Tôi vừa nghĩ thầm vừa bảo trợ lý cho mình ở lại với fan một lúc rồi hẵng đưa mình về nhà vì giờ tôi còn đang cảm thấy những bạn fan đứng đợi tôi cả tiếng đồng hồ ngoài kia còn có phần đáng yêu hơn người đang chờ ở nhà. 

Khoảng 1 tiếng sau thì trợ lý bắt tôi đi về vì mai còn lịch bay đi Đà Lạt diễn show nữa. Mặc dù show đó 3 ngày nữa mới diễn ra nhưng tôi định đến đó sớm còn tranh thủ nghỉ ngơi chút, dù sao show đấy cũng lớn. 

Vừa về tới nhà tôi đã thấy Quỳnh Anh ngồi trên bàn ăn trong phòng khách nhà tôi, đang vừa bấm điện thoại vừa ăn vặt. Chúng tôi không hề ở chung, chỉ chung tòa chung cư, Quỳnh Anh ở phòng bên cạnh, vậy mà mỗi lần ăn đồ gì có mùi cay nồng thì cô ấy sẽ qua nhà tôi. Đang cơn mệt mỏi, vừa về đã bị cái mùi cay nồng của mì cay xộc thẳng vào mũi, lại còn bị block mà không rõ lý do. Tôi thở hắt ra một cái rồi lớn tiếng nói về phía Quỳnh Anh.

- Em lại dỗi cái gì nữa vậy Quỳnh Anh? Em có thể ngưng cái trò hậm hực, thái độ và bắt anh phải tự hiểu được không?

- Em có thái độ gì đâu?

- Không thái độ gì mà lại block tin nhắn của anh?

- Thì anh cũng đâu có nhắn cho em đâu, block đi cho anh đỡ phân tâm

- Anh đang trên sâu khấu diễn thì sao mà nhắn được?

- Ừ đúng rồi, trên sân khấu còn mải diễn với các chị dancer nóng bỏng mà, em đâu có hấp hẫn bằng để anh phải ưu tiên nhắn tin.

Cái giọng điệu khinh khỉnh này là thứ tôi không thích nhất ở Quỳnh Anh, hồi chúng tôi mới gặp nhau ở Hà Nội, cô ấy đâu có như vậy. Ban đầu còn ủng hộ tôi theo con đường nghệ thuật, còn xin bảo lưu đại học để vào Nam để ủng hộ tôi. Vậy mà,... giờ cũng vì tôi theo đuổi đam mê mà kiếm cớ giận hờn.

[RhyCap] Tôi Đã Thấy Họ Bên NhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ