•warning : ooc, lowercase.
nguyễn trường sinh và bùi anh tú đã dừng lại. và lý do cho việc này khiến người thân hai bên không thể hiểu nổi.
hai người bên nhau rất lâu, từ những năm tháng hồn nhiên cấp ba đến những phút giây bận rộn trong cuộc sống sinh viên. họ đều có nhau.
những cột mốc quan trọng trong cuộc đời cả hai, những khó khăn thử thách. kể cả việc định kiến xã hội và thuyết phục gia đình hai bên cho phép. họ đều nắm chặt tay nhau tiến bước.
ấy vậy mà, khi đã có thể đường đường chính chính ở bên nhau. bùi anh tú và nguyễn trường sinh nhận ra, họ không yêu nhau như họ nghĩ.
nói sao nhỉ, cả hai luôn cùng nhau vượt qua chông gai, và điều đó vô hình chung làm họ gắn kết hơn. là bởi họ đồng cam cộng khổ, là bởi họ vì nhau.
đến cái lúc không còn gian nan nữa, không cần phải cố gắng gặp nhau chút nào hay chút đó. vì họ có cần giấu giếm gì đâu. không còn khó khăn nào nữa, bình yên nhưng cũng thật bình thường.
nguyễn trường sinh là người nhận ra điều này đầu tiên. rằng gã không còn quá cần em như trước. gã đã quen thuộc với atus đến nổi trong tiềm thức của gã, sự xuất hiện của anh tú chẳng còn làm gã mong chờ. càng ngày, những buổi hẹn hò cứ thưa dần, những cuộc nói chuyện điện thoại cứ ngắn dần, đoạn chat mà chỉ cần lướt nhẹ là hết cứ thế xuất hiện càng nhiều.
cả hai càng có khoảng cách.
sau cùng, gã chốt lại. gã không yêu bùi anh tú như cách gã nghĩ. nói đúng hơn, vì tú cùng gã vượt qua khó khăn, nên gã trân trọng em. và... chỉ thế?
thú thật, song luân đã dằn vặt bản thân rất nhiều sau khi tìm ra được cho bản thân câu trả lời. nhưng rồi gã chọn lờ đi điều ấy.
.
vào một đêm mùa thu nọ, bùi anh tú như thói quen ngồi trên chiếc sofa tối màu đợi em làm về. thông thường nếu mệt em sẽ ngủ trước, nhưng hôm nay không phải thông thường.
để rồi khi gã trở về, tú và trường sinh đã có một cuộc nói chuyện gượng gạo. nhưng cũng đủ để gỡ từng nút thắt rối rấm của nhau.
atus cũng nhận ra, tình cảm của họ không như trước nữa. đã bao lần em cố tìm cách hàn gắn, cố thu hẹp khoảng cách. giả dụ như em từng chủ đích nấu những bữa cơm thật ngon đợi gã để rồi bị dòng tin nhắn 'em ăn cơm trước đi đừng đợi anh, nay anh không về' dập tắt hy vọng. nguyễn trường sinh đã từng chút một giết chết bùi anh tú như thế đấy.
thật đau xót khi nghĩ đến ngày cả hai có thể nghiêm túc nói chuyện sau cả tháng trời ở chung nhà nhưng không tiếp xúc ấy lại là ngày dừng lại.
thế là chia tay, mối tình nửa thập kỷ kết thúc chóng vánh trong hoà bình.
.
nực cười nhỉ, kẻ cố gắng vì người kia như gã, kẻ làm mọi thứ, dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho đối phương hoá ra lại chẳng yêu nửa kia như mình đã nghĩ. trớ trêu thật.
BẠN ĐANG ĐỌC
LuanTus• Song Luân x Atus •em của gã•
Fanfiction• đơn giản là những mẫu truyện nhỏ của Nguyễn Trường Sinh và Bùi Anh Tú. • warning : ooc, r18, bad language, ...