Tâm can của Thuỳ Trang

161 11 0
                                    

"Sau đó thì sao nữa?"

"May là chị kiên trì gọi tới, cũng kiên trì đối xử tốt với tôi. Thật ra ngày đầu tôi cố tình ăn mặc như thế để xem thử rốt cuộc những gì nghĩ về chị là đúng hay sai. Nếu chị không tử tế, cùng lắm cũng chỉ là lên giường một đêm, sau đó tôi biến mất là được, tìm một công việc yên ổn sống qua ngày. Nếu ngược lại, tôi sẽ nỗ lực một lần xem năng lực và may mắn của mình đến đâu. Thật may là thành công bước đầu, lại còn rất to lớn. Những thứ này, cả chị nữa, trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ tới"

"Tôi chưa bao giờ cảm thấy tự hào về sự cứng đầu của mình như bây giờ đâu" Nàng cười nhẹ "Trước khi gặp em tôi cũng buông thả lắm. Tôi uống rượu, hút thuốc, thích tụ tập đông người. Tôi thích vung tiền cho những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng, sau đó đem vài người phụ nữ về khách sạn, hôm sau lại lên báo. Nó cứ lặp đi lặp lại cho đến khi tôi gặp em và nhận ra mình thích ăn tối với em hơn là đến những nơi đông người, thích nghe em nói chuyện hơn là tiếng nhạc ồn ào nhức óc, tôi thích dành thời gian đi dạo cùng em hơn là phải gặp những kẻ chỉ muốn gần gũi tôi vì tiền hay vì gì đó. Tôi cũng thích mua quà cho em hơn là tiêu tiền vào những bữa tiệc vô bổ"

Nàng nghiêng đầu, hôn lên tóc em "Quan trọng là, tôi thích em hơn tất cả những điều yêu thích trước đây của tôi cộng lại. Không có điều gì có thể so sánh được với em, với tôi, em là sự thiên vị duy nhất

Thuỳ Trang mải dốc hết tâm can, không nhìn thấy em ở trong ngực mình đã nhoẻn miệng cười thật lâu

"Em trở thành ngoại lệ của tôi lúc nào không biết. Chỉ cần lời em nói ra, tôi đều muốn đáp ứng cho em. Em thích thứ gì, tôi lập tức để tâm thứ đó. Tôi cố gắng nhớ cả những điều em sợ hãi hay không thoải mái. Tôi đã hẹn gặp riêng Lan Ngọc rất nhiều lần chỉ để được nghe nhiều điều về em hơn, xin lỗi em vì điều này nhưng tôi không thể kìm lòng hơn nữa. Nhưng tôi ngu ngốc không nhận ra tình cảm của mình"

Diệp Lâm Anh ngồi dậy, đặt tay lên môi nàng

"Suỵt! Chị đừng nói tiếp nữa" Em đoán được tiếp theo nàng định nói gì

Nàng nắm lấy ngón tay của em, dịu giọng

"Hãy nghe tôi nói hết. Tôi bày tỏ lòng mình, không có nghĩa là tôi đòi hỏi ở em một mối quan hệ yêu đương. Tôi không ép buộc em phải tiếp nhận hay thích lại tôi. Tôi chỉ muốn em biết rằng sau này cuộc sống của em sẽ luôn có tôi phía sau. Tôi sợ sẽ phải hối tiếc nếu thích em mà không nói cho em biết. Thà là bị em từ chối thì cùng còn tốt hơn là giữ trong lòng. Ý tôi là, dù em có không thích thôi đi nữa thì tôi cũng vẫn thích em"

"Nhắc lại một lần nữa được không?"

"Diệp Anh, tôi nghiêm túc thích em"

"Vậy đây là câu trả lời mà chị nợ tôi lần trước?"

"Nó đã đủ rõ ràng chưa?"

"Đủ rồi. Cho chị nhiều thời gian như thế, cuối cùng cũng nghe được đáp án ưng ý"

"..."

"Vậy chị có thể cho tôi thời gian được không? Sự bày tỏ này của chị, hôm nay tôi đã được nghe rồi, sau này tôi cũng sẽ cho chị đáp án thật rõ ràng"

[Diệp Lâm Anh x Trang Pháp] Hào Quang - Cover Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ