Ba của Trần Thiên Ngữ gọi điện thoại cho viện trưởng bệnh viện Thị Tam, sau đó gọi lại nói rõ với Trần Thiên Ngữ, buổi tối ngươi đến nhà Kiền thúc thúc một chuyến, nói rõ tình huống với Kiền thúc thúc.
Trần Thiên Ngữ mua quà tặng mang theo, Trương Tĩnh Hân cũng nhất định đi cùng.
Đối với Kiền thúc thúc Trần Thiên Ngữ rất quen thuộc, lúc nhỏ mỗi lần tới thành phố B đều sẽ được gia trưởng dẫn đến thăm hỏi. Hiện tại ngày lễ hay ngày tết cũng sẽ gởi nhắn tin gọi điện thoại cho Kiền thúc thúc ân cần thăm hỏi.
Tuy có một đoạn thời gian không gặp, nhưng Kiền thúc thúc nhìn qua tinh thần vẫn rất tốt. Nhìn thấy Trần Thiên Ngữ đúng là rất cao hứng, khen ngợi nàng càng lớn càng xinh đẹp. Kiền a di ở phòng bếp nấu ăn, vội vội vàng vàng bưng món ăn lên: "Thức ăn sắp xong rồi, Thiên Ngữ cùng tiểu cô nương ngồi xuống nói chuyện với Kiền thúc thúc trước đi, biết ngươi muốn đến từ hôm qua đã bắt đầu lải nhải muốn ta chuẩn bị mấy món ăn ngon. Ta đã lâu không xuống bếp, tay nghề cũng lục rồi."
Trần Thiên Ngữ vội vàng nói a di quá khách khí, muốn đến phòng bếp hỗ trợ, bị a di bảo mau ngồi xuống.
Kiền thúc thúc nhìn thấy Trần Thiên Ngữ còn mang theo quà tặng, tỏ vẻ không vui: "Ngươi xem Kiền thúc thúc là cái gì? Còn mang đồ vật này nọ đến, mang về, ta không nhận quà! Chỉ muốn cùng ba ngươi uống vài ly... Ai, thực sự là rất nhiều năm rồi không uống rượu với nhau."
Tuy nói đây là quy tắc ngầm, nhưng Trần Thiên Ngữ vẫn còn có chút xấu hổ, đem quà tặng đặt lên bàn để Trương Tĩnh Hân nói chuyện của bà nội nàng.
Kiền thúc thúc sau khi nghe xong rất trực bạch nói tình huống của bà nội nàng sẽ không có hy vọng quá lớn, nhưng chuyển đến bệnh viện Thị Tam ít nhất cũng có thể để nàng giảm chút thống khổ, ra đi thanh thản.
"Thống khổ", "ra đi", những từ này quá tàn nhẫn quá băng lãnh, Trần Thiên Ngữ nghe thấy cũng khó chịu.
"Vậy ta phải nhờ ngươi rồi, Kiền thúc thúc." Trương Tĩnh Hân rất có lễ phép nói cảm ơn.
Cùng Kiền thúc thúc, a di ăn cơm, Kiền thúc thúc còn để Trần Thiên Ngữ cùng Trương Tĩnh Hân uống rượu, thật tình là không thể nào chối từ được nên hai người chỉ uống một ít lấy lệ
Tửu lượng của Trương Tĩnh Hân tốt hơn Trần Thiên Ngữ, Kiền thúc thúc nhìn thấy Trương Tĩnh Hân có thể uống được, hăng hái dâng trào, cầm chai rượu rót đầy cho nàng. Trần Thiên Ngữ khẩn trương nhìn thoáng qua Trương Tĩnh Hân, Trương Tĩnh Hân nói: "Không có việc gì, bồi thúc thúc uống một chút mà thôi."
Kiền thúc thúc vui vẻ, kể chuyện cũ giữa hắn và ba của Trần Thiên Ngữ, nói hai người năm đó là như thế nào lỗ mãn, náo loạn, những chuyện xấu hổ, lại cảm thán thời gian quá nhanh, hai người đều đã là lão già bụng phệ.
Trương Tĩnh Hân tâm tư buồn phiền, Trần Thiên Ngữ có thể cảm giác được tâm tình của nàng xuống thấp, không nói nhiều. Chắc là đang nghĩ đến chuyện của bà nội nàng... Cho tới bây giờ đều chỉ nghe Trương Tĩnh Hân nói mẹ nàng là hoa khôi ở chợ, ngay cả ba nàng cũng chưa từng đề cập, huống hồ là bà nội. Nhưng nàng và bà nội tình cảm tựa hồ rất tốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách hợp] [Edit Hoàn] Thực Sắc - Ninh Viễn
RomanceTên tác phẩm : Thực Sắc Tác Giả : Ninh Viễn Thể Loại : mỹ thực văn, hiện đại, giới ẩm thực. Dịch Giả : QT tiên sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm Beta: Ziney7612 Tình Trạng: Hoàn (93 chương + 2 phiên ngoại) Link: lacthuyvotam.wordpress.com/bach-hop-hoan...