PHẦN 3: TIMBERLAND CỦA TÔI!

8K 582 24
                                    

Bước vào sảnh chính của "tổng hành dinh" Bangtan Entertainment là một chàng trai phong thái lịch lãm, mắt miu mày hổ. Đó là Park Jimin - tổng giám đốc tập đoàn giải trí Bangtan - người mang dáng vẻ quyền quý và "cun ngầu" hơn đứt bất kỳ thần tượng Kpop nào. Các nhân viên nam kính cẩn nghiêng mình còn các nhân viên nữ thì xoắn xuýt bu đầy sau lưng. Thậm chí, các idol và diễn viên nữ cũng phải ngất ngây: "Ôi, thật là một quyết định sáng suốt khi đi thử giọng ở Bangtan. Tổng giám đốc thật quyến rũ chết người mà!"

"Ya! Park Jimin! Cái tên vô nhân tính kia!" - cả sảnh sững sờ. Jimin sầm mặt, bao nhiêu khí chất ngời ngời bay hết. Cái giọng nói đanh đá khó ưa này, khỏi cần quay lại anh cũng biết là ai.

Jungkook sấn sổ tiến tới Jimin và xả một tràng như tát nước vào mặt: "Anh! Cái đồ quái thú máu lạnh! Đồ chết dẫm! Đồ mắc dịch! Timberland của tôi đâu?"

Jimin giật mạnh cổ áo để tiết chế máu nóng dồn lên não. Thanh danh của anh đã bị hạ nhục trước toàn thể nhân viên trong sảnh công ty bởi một nhát lưỡi chua ngoa có tên gọi Jeon Jungkook. "Xin lỗi, nhưng tôi không biết cậu đang nói về cái gì." - Jimin hắng giọng, cố vớt vát chút danh dự còn lại của một Tổng giám đốc.

"Tim. Ber. Land. Của. Tôi. Đâu?" - Jungkook gằn từng chữ.

Chuyện là, sáng dậy, không biết mắt nhắm mắt mở thế nào mà Jimin ngã bổ nhào khi vấp phải một cái rương chạm khắc tinh xảo nằm gần chân cầu thang. Anh nhìn vết xước dài dưới đầu gối, mở rương ra thì đập vào mắt toàn Timberland đầy đủ mẫu mã, màu sắc khiến Jimin điên tiết gọi quản gia đến rồi chỉ vào đống giày, hằn học: "Vứt cái rương cho tôi! Vứt hết! Đốt càng tốt! Đừng để tôi phải nhìn nó lần nữa!"

Đến khi Jungkook dậy đi tìm đôi Timberland hợp với bộ đồ cậu mặc hôm nay thì Seokjin chỉ thận trọng cúi đầu chín mươi độ: "Xin lỗi thiếu phu nhân, lệnh của thiếu gia không thể làm trái."

Thế là toàn thân Jungkook bùng lửa, khói bốc ra đằng tai. Cậu đằng đằng sát khí phóng thẳng đến trụ sở Bangtan Entertainmnet, hậu quả tiếp theo chúng ta đã rõ.

- Tim. Ber. Land. Của. Tôi. Đâu? - Jungkook gằn từng chữ.

- Timber.. gì cơ? Rất tiếc nhưng đây là công ty giải trí chứ không phải xưởng mộc. - Jimin lãnh đạm trả lời.

- Còn giả ngơ nữa! Mặt anh dày đến mức độ nào hả Park Jimin? Timberland! Timberland ấy! Hãng giày nổi tiếng của Mỹ ai mà chả biết! Cái đống mà đồ súc sinh nhà anh quẳng đi không thương tiếc ý! Có biết tôi nâng niu chúng như thế nào không hả? Hả? - Jungkook nắm vạt áo Jimin giật tới giật lui.

Các nhân viên há hốc mồm, nín thở chứng kiến màn kịch gay cấn có một không hai mà trong đó, Tổng giám đốc đáng kính của họ đóng vai một tên đê tiện. Thật là quá sức chịu đựng mà, đến nước này thì Park Jimin bùng nổ, gạt phăng Jungkook ra rồi hét lên:

- Cậu vung tay quá trán vào cái đống da y xì đúc nhau đấy làm gì cho chật nhà! Cậu coi tiền là rác à? Cả đời tôi chưa gặp kẻ nào phù phiếm như cậu! Cái đồ tắc kè hoa!

- Anh bảo tôi là gì cơ? Tắc kè hoa?

- Phải! Đồ tắc kè hoa! Đồ con công diêm dúa!

[Jikook Longfic] "Cậu Vợ" Đanh ĐáNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ