Chap 17: Tiếng Kêu Vô Vọng

9.5K 750 64
                                    

Uống cạn ly cocktail, lòng cảm thấy được phần nào an ủi, nhìn qua người bartender vừa rồi, anh ta khá là cao ráo, từng cử chỉ hành động vô cùng nho nhã, nhất là lúc pha chế, cậu như đắm chìm vào từng dòng nước từ trên cao đổ xuống, trông như một kiệt tác nghệ thuật.

Mải nhìn theo anh chàng đó suy nghĩ vẩn vơ không biết từ lúc nào đối phương đã ở trước mặt mình.

"Đừng nghĩ tôi không nhận thấy ánh mắt của cậu nhé"

Anh ta cười tinh nghịch, dáng vẻ thật khác xa với hình ảnh người đàn ông nho nhã vừa rồi.

"Thật xin lỗi, tôi không cố ý"

Jungkook bối rối quay mặt sang nơi khác, cảm giác như bản thân vừa bị bắt quả tang làm việc xấu vậy, mặt không khỏi ngại ngùng mà hồng một mảng.

"Không sao, cậu thật đáng yêu đó, tôi tên là Lay, còn cậu?"

"Jungkook"

"Jungkook? Cái tên khá dễ thương.."

Anh nheo mắt lại nhìn cậu không hề biết từ "dễ thương" và "đáng yêu" thật không thích hợp để có thể miêu tả một cậu thiếu niên đang ở tuổi trưởng thành. Nhưng ngoài hai từ đó ra anh không biết phải dùng từ nào khác để miêu tả người trước mặt cả.

"Lay, hôm nay người đó lại tới nữa, vẫn như cũ nhé"

"Biết rồi"

Từ đằng xa một vị đồng nghiệp gọi với anh lại đồng thời đánh mắt sang một người đàn ông đang ngồi ở vị trí gần sân khấu, người đó chỉ đi một mình nhưng không giống như những người khác ngồi một lúc sẽ có những cô gái tới gần làm quen, anh ta chỉ ngồi yên lặng nhưng khí thế toát ra khiến người khác không dám lại gần.

"Anh bận rồi, khi khác sẽ nói chuyện với em sau"

Lay lại nở nụ cười có lúm đồng tiền của mình rồi quay lại quầy bar tiếp tục công việc. Thật là một chàng trai ấm áp, Jungkook nghĩ.

Một lần nữa rơi vào cảnh nhàm chán, cậu đánh mắt xung quanh lơ đãng nhìn vào đám người cuồng loạn, lòng rối lại thành một mảnh, tương lai của cậu sẽ gắn chặt với nơi này mãi sao?

Jungkook vẫn ngồi im lặng quan sát như vậy được một lúc, khoảnh khắc ánh mắt lướt qua một bóng hình lòng bỗng ầm một tiếng bất giác đứng phắt dậy mở to mắt nhìn về phía trước.

Anh Taehyung.

Nội tâm không khống chế được run lên từng đợt, Jungkook cố gắng lách người vượt qua khỏi đám đông, tầm nhìn vẫn một mực hướng về hình dáng thân quen đó.

Tới rồi.

Anh ngồi đó cùng...Jung Young.

...

"Taehyung, sắc mặt anh không tốt"

Y dựa hẳn vào người hắn nghịch ngợm nhấn nhấn vào hàng lông mày nhíu lại không hài lòng của đối phương.

"Sao em còn muốn quay lại nơi này?"

Hắn gỡ tay cậu ra khỏi mặt mình, chẳng nhận thấy rằng bản thân mình không hề thích hành động gần gũi của đối phương.

(Long fic) [AllKook] Em thuộc về chúng ta (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ