Một buổi sáng này Jimin dậy thật sớm, anh dịu dàng nhìn người trong lòng liền nở một nụ cười ôn nhu cúi xuống hôn nhẹ vào đỉnh đầu cậu. Cẩn thận đắp chăn lại cho Jungkook rồi rời khỏi phòng ngoài ý muốn thấy Yoongi vừa lúc đi tới.
"Cậu dậy sớm vậy?"
"Hôm nay Jungkook có lịch tái khám nên tôi dậy nấu bữa sáng cho em ấy để kịp giờ hẹn với bác sĩ. Anh vào phòng với Jungkook đi"
"Tôi biết rồi"
Chào nhau một câu, Yoongi thật tự nhiên bước vào phòng. Phải nói từ khi Jungkook gặp chuyện, bọn họ đều đã bàn với nhau về việc dọn về cùng một nhà để tiện bề chăm sóc cậu. Họ đều là những người giữ chức vụ cao trong xã hội không thể chiếu cố tốt cậu suốt một tuần được nên khi ý kiến này vừa được đưa ra đều được sự đồng ý của tất cả vì vậy mọi thứ dần trở nên thuận lợi hơn.
Tiến lại gần giường đặt lưng xuống nơi Jimin đã nằm trước đó, Yoongi dịu dàng đưa tay kéo người kia vào lòng. Hắn dùng mũi khẽ áp vào hai bên má cậu liền cảm thấy lành lạnh, cũng vì tác dụng của thứ thuốc không rõ nguồn gốc đó, thân nhiệt hiện tại của cậu đều luôn thấp hơn người bình thường, làn da luôn luôn lạnh lẽo như vậy.
Hai người nằm cạnh nhau yên ổn cho đến khi căn phòng sáng lên bởi vài tia nắng nhẹ từ cửa sổ. Yoongi mơ màng ngủ cảm nhận được sự cử động nhỏ trong lòng, nhìn xuống thấy cậu đã tỉnh giấc từ khi nào.
"Chào buổi sáng, Jungkook"
Vui vẻ xoa đầu thiếu niên, hắn cẩn thận ôm cậu rời khỏi phòng. Jungkook khá nhẹ nên cũng không gây quá nhiều khó khăn cho Yoongi, cậu hiện tại trong mắt hắn như một đứa nhỏ đáng yêu vậy. Thay cho Jungkook một bộ đồ sạch sẽ rồi cùng nhau ngồi vào bàn ăn, những người còn lại cũng đã thức dậy cùng nhau dùng bữa sáng. Một cảm giác ấm áp gia đình bỗng dâng lên.
Reng reng.
Tiếng chuông vang lên phút chốc phá hỏng không khí yên tĩnh. Jimin nhanh nhẹn rút điện thoại đi đến nơi khác, anh nói chuyện cùng người bên kia thật lâu. Lúc quay lại thì thấy Jimin mang một bộ mặt khó xử.
"Hôm nay trên công ty tôi còn bảng kế hoạch cần hoàn thành trong nốt, có lẽ sẽ không dẫn Jungkook đi gặp bác sĩ được. Mọi người có thời gian trống không?"
"Có tôi"
Chưa chờ đến một giây sau, Taehyung đã nhanh chóng nhận lấy nhiệm vụ. Seokjin bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, ánh mắt anh trìu mến nhìn Jungkook, xem ra cuối cùng cũng có thời gian ở với cậu nhiều hơn rồi.
"Vậy phiền hai cậu"
Bữa ăn kết thúc nhanh chóng. Trước khi ôm cậu rời khỏi nhà, Namjoon còn chạy đến hướng Jungkook choàng lên cho cậu chiếc áo len lần trước anh tặng vẫn chưa có dịp dùng đến.
"Jungkook rất dễ bị nhiễm lạnh, hai người nhớ cẩn thận"
"Chúng tôi đã biết"
Taehyung lái ô tô đến trước cửa nhà, Seokjin ôm cậu ngồi ở hàng ghế sau. Từ nhà đến bệnh viện cũng không phải quá xa nhưng cũng mất gần nửa tiếng đi xe giữa tình trạng con đường kẹt cứng như thế này. Taehyung chán nản gục đầu xuống vô lăng, với tốc độ chỉ có thể di chuyển từng chút một như hiện tại thì bao giờ mới đến chứ, hắn nhìn lên gương chiếu hậu ghế sau, Jungkook ngồi trong lòng Seokjin ánh mắt nhìn thẳng tắp ngoài cửa xe không rõ đang nghĩ gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Long fic) [AllKook] Em thuộc về chúng ta (HOÀN)
FanfictionAuthor: Kim Cloud Thể loại: nhất thụ đa công, ngược Công: Taehyung, Seokjin, Yoongi, Hoseok, Namjoon, Jimin Thụ: Jungkook Tình trạng: Hoàn Vui lòng không mang truyện ra khỏi đây cũng như không chuyển ver dưới mọi hình thức.