Chap 51: Vòng tròn

7K 668 27
                                    

"Anh Jimin, hôm nay anh không đi làm sao?"

Jungkook ngồi trên xe hướng Jimin bên ghế lái thắc mắc, theo lẽ thường thì anh phải đến công ty rồi chứ.

"Anh vừa hoàn thành xong dự án nên được nghỉ ngơi vài ngày"

Jimin nhìn sang bên cạnh không kềm được mà giơ tay lên nhéo nhẹ mũi cậu.

Jungkook tất nhiên khá ngại ngùng trước hành động đó, mặt hồng lên.

Em trai của anh thật khả ái.

Jimin vui vẻ nghĩ. Thật sự mà nói chẳng có dự án gì ở đây cả. Yoongi đặc biệt cho anh mấy ngày này xem như lời xin lỗi vì sự sơ xuất lúc trước của hắn với Jungkook. Thật ra hắn là một người tốt, mặc dù hắn và anh có một mâu thuẫn không phải nhỏ nhưng cũng không vì vậy mà nhỏ nhen. Dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận trong lòng anh có sự cảm kích đối với hắn.

"Jimin hyung, chúng ta sẽ đi đâu vậy?"

Jungkook ngắm cảnh vật ngoài cửa sổ, có một chút quen thuộc pha lẫn một chút lạ lẫm. Nhưng kết quả đúng là khiến cậu không thể ngờ đến.

"Hôm nay chúng ta sẽ đến nhà phụ thân"

Jimin lãnh đạm nói kết quả không quên quan sát khuôn mặt của cậu. Đúng như dự đoán, Jungkook một mảnh trắng bệch, bàn tay vô thức run lên không nói nên lời.

"Anh...vừa nói gì?"

"Xin lỗi Jungkook...nhưng trốn tránh không phải là cách tốt nhất. Anh không muốn em cứ phải sống trong sự lo sợ như vậy nữa, thà rằng...một lần nói chuyện thẳng thắn với nhau sẽ tốt hơn"

Để đưa ra một quyết định này Jimin đã phải suy nghĩ rất nhiều. Anh biết người trong nhà đặc biệt là mẫu thân rất không thích cậu. Nhưng không còn cách nào khác, anh chính là yêu cậu. Cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra, không thể nào cứ giấu mãi được. Với lại việc sắp tới anh làm cốt yếu cũng là vì tương lai của anh và cậu mà thôi.

"Nhưng..."

Nỗi lo sợ bắt đầu vây lấy, cậu không muốn quay lại nơi đó, cậu sợ những ánh mắt khinh miệt nhìn mình. Rất không thích những lời nói đầy sự ghét bỏ ấy. Ánh mắt cậu van nài nhìn anh, nếu có thể, cậu mong cả đời này cũng không quay về nơi đó.

"Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em"

Nhìn khuôn mặt đáng thương của cậu, trong lòng anh cũng một mảnh đau đớn. Chỉ một lần này nữa thôi, em sẽ không phải e dè họ nữa.

...

Bánh xe từ từ lăn bánh cuối cùng dừng trước một căn nhà màu trắng. Nhìn khối kiến trúc quen thuộc này, Jungkook cảm thấy khoảng kí ức lúc trước như ùa về. Cậu nhớ cảnh phụ thân không hề để ý đến cậu, mẹ kế luôn dành cho cậu ánh mắt chán ghét, thậm chí kể cả...Jimin.

Vô thức nhìn sang anh, đến bây giờ cậu vẫn không thể tin rằng người này cùng với quá khứ chính là một. Anh hiện tại yêu thương cậu, ôn nhu với cậu, thật không giống với khi trước.

"Đừng quá lo lắng, dù cho có chuyện gì anh cũng sẽ luôn bên cạnh em"

Jimin ôm lấy khuôn mặt cậu đầy yêu thương hạ xuống trên trán đối phương một nụ hôn nhẹ như tiếp thêm sức mạnh. Trưởng thành thì đã sao chứ, em vẫn chính là đứa em trai nhỏ mà anh luôn yêu.

(Long fic) [AllKook] Em thuộc về chúng ta (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ