Quả đúng như Sean khẳng định, chỉ trong vòng hai ngày, cả hai chúng tôi đều đã có được thông tin về nơi ở của Cinderella. Đó là ngôi nhà của một thương nhân giàu có nằm phía ngoài ven rừng ở hướng Tây của thành phố. Người ta còn cho biết thêm hiện tại chủ gia đình là một quý bà góa phụ, vợ kế của ông thương nhân quá cố.
Vì vậy, hôm nay tôi và Sean hẹn nhau ở bìa rừng, chuẩn bị tìm kiếm ngôi nhà của Cinderella cũng như chính cô gái đó.
Tôi đến sớm hơn giờ hẹn một chút, do công việc hôm nay ít hơn mọi khi. Từ đây tôi có thể ngắm cảnh vật núi non xung quanh mình. Quả thật rất trong lành và bình yên, so với chốn thành thị phố xá ở thế giới tôi thì khác nhau một trời một vực. Tôi thích không khí thanh tĩnh như vậy.
Xa xa, tôi phát hiện có một đoàn ngựa đang chạy trong rừng, còn có tiếng hô hào loáng thoáng đâu đâu. Tôi đoán là họ đang đi săn thú – một thú vui khá phổ biến ở giới thượng lưu. Tôi nhíu mày có chút khó chịu. Đành rằng tôi ngày ba bữa cơm thịt đầy đủ, nhưng tôi khá phản cảm với trò săn thú này. Con người giết động vật vì miếng ăn, đó là lý do chính đáng. Nhưng nếu là một trò chơi hành hạ khiến chúng chết dần chết mòn thì thật tàn nhẫn và độc ác.
Nhưng một thôn nữ như tôi có thể làm gì được? Cho nên tôi quyết định rời khỏi chỗ này đi sang phía bên kia khu rừng, vừa tránh tiếp xúc đoàn người ngựa lại vừa ngắm cảnh giết thời gian.
Không biết khi nào Sean tới nhỉ?
- ... Cô đi một mình như vậy nguy hiểm lắm.
- Tôi đâu có một mình, còn có anh mà?
- Hahaha. Tôi chỉ là tình cờ đi ngang thôi, thưa quý cô.
Có tiếng trò chuyện ở bụi rậm phía trước, tôi lập tức nhận ra trong đó có giọng của Sean. Anh ấy đến rồi sao? Tôi vén bụi cây đi tới, trong lòng băn khoăn không hiểu Sean đang nói chuyện với ai.
Trước mặt tôi là Sean đang cưỡi hắc mã quen thuộc của mình đang cười nói với một cô gái tóc vàng ngồi trên một con ngựa trắng. Dù tóc tai lẫn mặt mũi lấm lem, cùng với bộ váy nhơ nhuốc xấu xí kia, tôi vẫn có thể nhìn thấy rõ dung mạo tuyệt trần của cô ấy. Nét đẹp của thiếu nữ phương Tây luôn rất bắt mắt và thu hút, vì vậy tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy, cứ đứng như trời trồng theo dõi bọn họ.
Cả hai dường như không nhận ra sự hiện diện của tôi, cứ tiếp tục vui vẻ trò chuyện với nhau, trông rất thân mật. Là người quen của Sean sao? Tôi tự hỏi, trong lòng cảm thấy man mác buồn.
Buồn? Tôi giật mình với cảm xúc của mình, tay đặt lên trái tim đang đập rất mạnh và nhanh. Tại sao tôi lại cảm thấy buồn và... đau?
- Fairy?
Giọng của Sean chợt vang lên gọi tên tôi. Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt vui mừng ấm áp quen thuộc của anh. Bỗng dưng lồng ngực thắt chặt, tôi quay người bỏ đi, mặc kệ anh có sửng sốt ngạc nhiên như thế nào.
Anh ta dùng ánh mắt ấy nhìn cô gái đó, đâu chỉ riêng mình tôi. Rõ ràng chỉ cần một cô gái xinh đẹp nào có thể nói chuyện với anh như người bình thường thì Sean sẽ vui vẻ thích thú như thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồng nhân Cô bé Lọ Lem: Nàng tiên đỡ đầu của Cinderella
FanfictionTrong một lần lỡ dại chê bai "Cô bé Lọ Lem", bộ truyện mà Sứ giả Thời gian Thiên Điểu thích nhất, Trúc Tiên đã bị xuyên không đến thế giới của "Cô bé Lọ Lem" với nhiệm vụ phải tác hợp Hoàng tử và Cinderella thành đôi, hay nói cách khác, trở thành bà...