Chương 79

9.9K 353 29
                                    

Edit: nhatientri
Beta: Phanh_97

Cố Úc Diễm nguyên bản vẫn còn đang lo lắng cho Tần Thanh Miểu, trong nháy mắt nghe thấy lời này của lão nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn vì tức giận mà lập tức đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, nhìn Vệ Minh Khiêm thì bước hai bước đến bên cạnh Tần Thanh Miểu, thân mình bởi vì khắc chế phẫn nộ mà run nhẹ lên.

Cảm giác được đứa bé ở bên cạnh đang tức giận, Tần Thanh Miểu đang quỳ ngẩng đầu nhìn nàng một cái, ánh mắt nhu xuống, rồi quay đầu nhìn lão nhân muốn nói cái gì nữa với mình, ánh mắt khôi phục sự lạnh lùng, "Vệ lão, Vệ phó tổng chỉ là đồng nghiệp với cháu, không cần phải làm đại lễ như vậy".

"Ôi chao, Tần nha đầu a, ông nội không thích nghe mấy lời này a". Đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Cố Úc Diễm hai giây, sắc mặt Vệ lão không thay đổi, "Cháu và Tiểu Khiêm tại sao chỉ là đồng nghiệp, về sau sẽ trở thành...."

"Đồng nghiệp thì chính là đồng nghiệp, không có gì về sau cả". lúc này Vu Tấn Lâm trực tiếp đánh gãy lời nói của lão nhân, trong lòng cũng đồng thời mắng thầm ông già này thật sự là không biết xấu hổ, cũng không tính cho ông ta mặt mũi, dù sao quan hệ lúc còn sống của cha và ông già này cũng chỉ tính là bình thường.

Không nghĩ đến Vu Tấn Lâm sẽ nói như vậy, ngập ngừng, sắc mặt nháy mắt cũng trở nên vô cùng khó coi, Cố Úc Diễm ở bên cạnh nhìn về phía Vu Tấn Lâm mang theo vạn phần cảm kích.

Vừa lúc nãy đi tới bên cạnh Tân Thanh Miểu, đã lo lắng có thể để lộ sơ hở cho người khác nhìn thấy, nàng cũng không sợ hãi những người này muốn biết cái gì, nhưng lại sợ sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp, có khi là chí hướng tương lai của Tần Thanh Miểu, cho nên không dám xúc động làm xằng bậy.

Lúc này Vu Tấn Lâm cường ngạnh đối mặt với Vệ lão nhân, vô luận là xuất phát từ mục đích gì, cũng đều khiến cho nàng vô cùng cảm kích.

"Tấn Lâm, anh nói như vậy là không đúng". Nam tử trung niên đi cùng Vệ lão và Vệ Minh Khiêm lên tiếng, nói xong còn nhìn về phía Tần Mộ ở xa xa, "Vệ gia chúng tôi và Tần gia đã giao ước kết thân...Tần lão gia năm đó cũng đã nói Thanh Miểu sẽ được gả cho Minh Khiêm, chuyện này đã có anh rể của anh đồng ý, Thanh Miểu cũng đã biết rồi".

Dừng một chút, nam tử lại đi về hướng Tần Mộ hai bước, "Đúng không, lão Tần?"

Tần Mộ mấy ngày nay có chút xấu hổ, cảm giác được ánh mắt từ mọi người xung quanh, lại thấy Tần Thanh Miểu lạnh mặt nhìn mình, nhíu mi, không nói gì.

"Hừ, Tần gia cùng kết thân với Vệ gia, vậy anh có thể tự đi tìm Tần Thanh Dật". Vu Tấn Lâm lạnh lùng cười, môi bạc nghoéo một cái, quét mắt qua Vệ Minh Khiêm, lại nhìn Tần Thanh Dật đứng bên kia, "Tìm Thanh Miểu nhà chúng tôi làm gì, tỷ tỷ của tôi lúc còn sống cũng không có đồng ý gả Thanh Miểu cho gã tiểu tử họ Vệ, mà lão gia nhà tôi cũng không đồng ý hôn sự này".

"Anh....". Tựa hồ không nghĩ tới Vu Tấn Lâm tại hoàn cảnh này một chút mặt mũi cũng không chừa cho mình, thậm chí không thèm nhìn đến anh rể Tần Mộ của mình, sắc mặt trung niên nam tử lại càng khó coi hơn, Vệ Minh Khiêm lập tức mất phong độ, chỉ vào Vu Tấn Lâm muốn nói gì nhưng Tần Thanh Miểu trầm mặc nãy giờ lúc này lại mở miệng, "Hôm nay là ngày đưa ông ngoại về nơi an nghỉ, những người không liên can thỉnh rời đi".

[BHTT][Edit-Hoàn] Thủy Hỏa Giao Dung - Bằng Y Úy NgãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ