Chương 3

1.3K 22 0
                                    


Ta theo lời Sư Tử đến dương thế, biết được Lý Mạc Sầu là một cô nhi được nuôi dưỡng ở Cổ Mộ. Theo mệnh cách thì lúc mười tám tuổi rời Cổ Mộ lưu lạc nhân gian gặp nam tử tên Lục Triển Nguyên. Rồi từ đó sa vào lưới tình. Vì tình mà trở thành một ác nhân người người oán trách, ôm tình kiếp lâm vào con đường không lối thoát.

Mười mấy ngày ta dây dưa với Sư Tử, trên dương gian cũng đã là mười mấy năm. Nhưng vì Thiên Hạt vẫn chưa tận mạng nên Thiên Bình chưa chính thức chuyển kiếp làm người. Nàng lại không như quỷ hồn khác, thân mang theo khí tức thanh thuần từ thời thượng cổ nên không tài nào ở lại bên bờ Vong Xuyên. Vẫn là một linh hồn ngây ngốc phiêu đãng nơi trần thế.

Thiên Bình đáng thương đến mức đó, đầu thai chuyển kiếp vẫn phải dựa dẫm vào số mạng của Thiên Hạt. Chẳng phải rất không đáng hay sao? Nên biết nếu không có Thiên Bình, tên Thiên Hạt kia đã bị đánh cho hồn phi phách tán, làm gì còn được hạnh phúc trải qua từng kiếp như thế kia.

Ta theo hồn phách của Thiên Bình trôi dạt hết nơi này đến nơi khác, giúp nàng ấy ngăn chặn đám yêu tinh vì chút tiên khí còn xót lại trên hồn phách mà tìm đến. Chợt có phần hiểu rõ, vì sao linh khí trên người nàng hao mòn đến vậy. Là do mỗi lần như thế này bị đám yêu quái kia ức hiếp không ít đi. Nhưng cũng may mắn là đám tiểu yêu này không hút sạch linh khí, nếu không chỉ sợ Thiên Bình đã thành tro bụi từ lâu. Đó cũng là một điểm kỳ lạ. Tận tám mươi mốt kiếp mà đám yêu tinh này vẫn không hút hết được tiên khí trên người Thiên Bình?

Nghĩ mãi không hiểu, nhưng nguyên do một phần cũng là tại ta, tám mươi mốt kiếp trải qua mới đến giúp nàng ấy. Nếu không vì chút may mắn không rõ này ta chắc chắn sẽ ân hận suốt đời. Vì vậy nên ta đối với đám yêu ma hạ thủ không chút lưu tình, còn thuận tiện cướp một chút bảo bối đến bồi dưỡng cho Thiên Bình.

Đến một ngày, chợt thấy hồn phách bị hút vào người một phụ nhân đi ngang qua, ta mới biết thời khắc chuyển sinh đã đến, thật sự ta cảm thấy rất tiếc. Lúc này chắc tên kia đã qua khỏi cầu Nại Hà. Nếu ta có mặt ở đó, chắc chắn sẽ bỏ thêm chút đồ vào canh của hắn, khiến hắn chuyển thế thần trí cũng không được bình thường.

Ta âm thầm theo người phụ nhân kia, biết gia cảnh nàng ta không tốt cũng giúp đỡ đôi chút. Cũng không dám làm động tác gì lớn, chỉ sợ kinh động đến số mạng người khác sẽ bị bắt về sông Vong Xuyên. Nhưng thật không ngờ, ta chưa cần làm gì cũng đã bị Ti Mệnh Tinh Quân tìm tới. Là kẻ lảm nhảm nhất Tam Giới tìm tới. Phiền phức lớn rồi a~

Ngày hôm đó, ta đang ngồi vắt vẻo trên cây mận trước nhà phụ nhân kia, gặm một trái mận vừa chín. Thuận tiện canh chừng đám tiểu yêu ngấp nghé bên ngoài. Đột nhiên, một nam tử trường bào đen, cả người bốc hỏa khí cuồn cuộn xuất hiện trước mặt ta. Thú thật đã thành công hù dọa trái tim nhỏ bé của ta muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Sắc mặt hắn không tốt, cực kì không tốt. Ta chỉ đành xuống nước, cười vô tội.

"Cự Giải, ta thật sự chưa làm gì a~ Chưa ảnh hưởng đến số mạng của ai hết."

Hình như chiêu này của ta tác dụng ngược, hắn ta tức giận đến hai mắt trợn trừng, xả một hơi vào mặt ta.

Bỉ NgạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ