[ Đang sửa ]
"Em gái, nhiều năm không gặp, em đúng là càng ngày càng xinh đẹp. " Phàm Hướng cầm chặt hai tay cô ,ép cô vào vách tường, khuôn mặt góc cạnh tà mij trong giọng nói tràn đầy tức giận và khinh bỉ.
"Anh la lối ôm sòm làm gì,tôi đâu có điếc,vả lại với những điều mà anh nợ tôi còn lâu mới có thể bù lại hết được,tôi...Vân Lãnh Nhi...sẽ từ từ hành hạ...dày vò anh..." Cô ngẩng mặt lên,đôi mắt màu đỏ thị huyết mang theo tia uất hận,không cam lòng cùng u buồn phảng phất không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt anh làm anh ta sững sờ bất giác buông lỏng tay lùi lại về phía sau vài bước.
Thật đáng sợ là suy nghĩ duy nhất của Phàm Hướng lúc này,đôi mắt đó rất đẹp nhưng tại sao lại tạo ra cho người ta cảm giác thật áp bức,giống như một nữ vương vào cao tại thượng nhìn xuống kẻ thấp hèn vậy,đôi mắt màu đỏ ấy khiến cho anh nhìn thấy trong đó sự bi thương,buồn bã,một cảm giác sâu như vũ trụ không có bất kỳ ai có thể nắm bắt được.
"Cô đừng tưởng cô là con gái của họ thì tôi không dám đánh cô ,người lẳng lơ xấu xa như cô có chết trăm lần,đầu thai trăm lần cũng không thể thay đổi được bản chất hám trai của cô,còn việc cô yêu tôi thì cô không xứng đâu,bởi chỉ có Như Thủy mới xứng với tôi,cô nên cút đi thôi"anh nhếch môi cười lạnh,không ngừng lăng mạ cô,gắn cho cô nhúng tội danh nặng nề,coi cô là người con gái xấu xa nhất,lẳng lơ hám trai .
Nội tâm của cô thật đau,đau lắm,người con trai mà nguyên chủ đã 2 năm cất công theo đuổi nhưng bây giờ lại buông lời nhục nhã cô,đau lắm những lời nói anh hạ xuống mà con tim bị bóp nghẹt,nhưng có thật là cảm xúc của cô không hay chỉ là cảm xúc của nguyên chủ,cô với nguyên chủ là một cho nên cũng coi như cảm giác của cô đi,nếu một ngày người con trai mà bạn theo đuổi vì một cô gái khác mà muốn bạn chết bạn sẽ thế nào,đau lòng ư,tuyệt vọng ư,hết hi vọng ư,đúng vậy tất cả những cảm xúc đó đang phát sinh ở trong lòng cô.
Cô thật hận ,rất hận,cô cụp mí mắt xuống,hứng hết những lời cay nghiệt của anh ta ,cô có cảm giác tai của mình ù đi không nghe rõ nữa,mắt cũng mờ dần bởi những giọt nước mắt,đôi tay buông thẳng bây giờ đang nắm chặt,có vẻ không thể chịu đựng được nữa rồi,cô muốn giết người qúa.
"Anh nói xong chưa...."_cô ngẩng đầu nhìn thẳng người con trai đang nhục mạ mình mà lòng lạnh như băng,tìm như tân vỡ, theo đó giọng cô cũng lạnh xuống theo ,bất giác căn phòng lạnh xuống vài độ.
"Anh nghĩ tôi là đồ lẳng lơ sao ,cũng được thôi,trong mắt các người chỉ có Hoa Như Thủy thôi,cô ta cái gì cũng tốt,lương thiện xinh đẹp đúng không,còn tôi thì luôn luôn trơ trẽn,hỗn láo.Đúng vậy các người nghĩ thế nào chẳng được bởi vì tôi trong mắt các người từ xưa đến nay đều là vậy,các người có thể ở bên Hoa Như Thủy cả ngày nhưng tôi chỉ cầu các người một giờ các người nói rằng không có,so với nỗi hận của tôi thì mấy cái công ty của anh không đủ đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sát Thủ Xuyên Thành Nữ Phụ ( Ngược, Nữ Phụ, 1v1 HE )
RandomNàng một người máu lạnh, vô tình, sát thủ đứng đầu thế giới. Không chỉ có vậy nàng luôn sống dưới một lớp vỏ bọc là một ca sĩ xuất sắc, một thương nhân thành đạt, một công tố viên và một nhà khoa học. Câu truyện...