[ÁO DÀI HÀ BẮC] SÁU.

365 21 3
                                    

Lê Hiên nắn nót xong chữ cuối cùng thì thổi nhẹ lên giấy cho mực mau khô, xong gấp lại làm bốn cho khuôn giấy nhỏ như lòng bàn tay rồi nhét vào một túi giấy nâu thẫm. Bước ra khỏi nhà, nó thấy ngay tên Gụ đang quét nước nơi cổng vào. Đêm qua mưa, sớm ra liền thấy mấy vũng nước đọng nắng chiếu vào sáng lóa, cũng đã nghe tiếng chổi sàn sạt của mấy người hầu ngoài sân.

Nghe tiếng guốc mộc, biết có người, tên Gụ dừng chổi.

–        Gì vậy cậu?

–        Chắc ông cũng biết bốn bữa nữa sẽ có cuộc thi đàn trong cung. Tôi khi vào đây quên đem theo nhạc cụ, giờ viết thư nhờ ông gửi cha tôi là ông Lê Minh bên bộ Lễ để ông ấy khi vào cung lại sẽ mang theo cây nhị líu tôi để ở nhà. Ông cũng biết tôi không được tự tiện rời khỏi hậu cung.

Kẹp dưới bao thư là một tờ tiền, Lê Hiên vào cung non một tuần cũng dần quen với mấy chuyện đưa tiền nhờ vả người hầu.

–        Có tí quà cho ông bồi dưỡng. Ông cố gắng giúp cho.

–        Cậu cứ an tâm. Thư này sẽ đến tay cha cậu trong ngày mai.

Cười nhẹ cảm ơn tên Gụ, Lê Hiên quay trở lại trong nhà, mang mấy bộ áo dài mặc mấy bữa nay ra giặt. Sân giặt ở gần nhà tắm, buổi sáng sớm nên vắng tanh.

Thanh nam lúc nào cũng phải mặc áo dài, vậy nên làm việc nhà có chút khó khăn. Lê Hiên buộc hai vạt áo ra sau lưng, xắn hai ống quần cùng hai tay áo lên cao, ngồi xổm giặt đồ. Được một chốc thì Thụy Kha cùng bốn người nữa cũng ôm mấy chậu gỗ bước ra giặt chung. Sáu cậu trai giặt đồ với nhau cùng rôm rả bàn chuyện.

–        Bốn hôm nữa có thi đàn rồi. Tôi mong quá – một người lên tiếng.

–        Thế anh định dùng đàn gì?

–        Đàn tranh. Nghe nói bà hoàng thích nghe đàn tranh.

–        Sao không chọn loại nào mà ông hoàng thích? Bộ anh muốn lấy lòng bà hoàng hơn cả ông hoàng sao?

–        Ông hoàng khó tính có tiếng thì biết đường nào mà lấy lòng. Làm bà hoàng vui lòng ít ra còn dễ sống trong cung.

–        Nói cũng phải. Thế anh Kha định dùng đàn gì?

Thụy Kha nãy giờ vẫn im lặng cúi mặt giặt đồ, nghe hỏi mới ngẩng lên nói.

–        Tôi ngày xưa chỉ học qua đàn bầu, nhưng vào cung cũng không mang theo.

–        Ấy, thế không được đâu. Hay anh thưa với mấy người lớn rồi qua bộ Lễ mượn tạm một cây đi. Không nên làm mích lòng ông hoàng bà hoàng.

–        Người ta đẹp thế, lại được bà hoàng tiến cử, cần gì diễn trò như chúng ta. Chẳng mấy mà được leo lên giường ông hoàng nằm.

Lời nói ra là cậu Tâm hôm trước, nãy giờ cũng im lặng, chỉ thừa dịp này mà nói chen vào. Thụy Kha còn đang vướng chuyện buồn bực, nghe xong thì đập bàn tay vào mặt nước, nước bắn ra tung tóe, lại trừng mắt nhìn người kia. Lê Hiên biết tinh thần Thụy Kha mấy ngày nay không được tốt, liền cầm tay người anh này can lại.

Áo dài Hà BắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ