Chương 37

10.5K 694 48
                                    

/37/.

"Hả? Người này tôi cũng quen sao?"

Maya duỗi tay ra kéo Tiêu Nham ôm vào trong ngực mình, trán của cậu vừa lúc dán vào dưới cằm Maya, tuy rằng chỉ là gương mặt nghiêng, nhưng Mark quả nhiên kêu to lên.

"Oh My God! Oh My God! Maya tên khốn kiếp nhà cậu cư nhiên 'đè' tên tân binh kia!"

"Cái gì tân binh?" Mấy bộ đội đặc chủng khác cũng lên tiếng.

"Tiêu Nham đó!"

"Cái gì!" Liv phản ứng càng lớn, lập tức xuất hiện trước màn ảnh liên lạc của Mark, "Maya! Anh đang làm gì!"

"Đúng vậy! Đúng vậy! Cậu sẽ làm cậu ta bị thương!"

Maya nhịn xuống xúc động cười to, ngay tại thời điểm anh muốn giải thích, thanh âm lạnh như băng chợt truyền đến.

"Các cậu đang làm gì." Là Hein Burton, cho dù căn bản không nhìn thấy mặt anh, Maya đã cảm nhận được cảm giác áp bách quen thuộc.

"Sếp! Tên khốn Maya dám ngủ với Tiêu Nham!" Mark không thể chờ đợi mà hô to.

Trong lòng Maya chợt lạnh, nói đùa mà đụng phải Đại tá Burton, liền không còn vui nữa.

"Không có đâu sếp! Tôi không ngủ với Tiêu Nham!"

"Vậy tại sao Tiêu Nham lại ngủ trên giường anh!" Liv nghiêm khắc hỏi.

"Hôm nay cùng tên nhóc này đến quán bar uống hai chén, cậu ấy say đến nói không rõ ràng! Tôi không biết nhà trọ của cậu ấy ở đâu, liền đưa cậu ấy về chỗ của tôi!"

"Anh thật sự không làm gì cậu ấy chứ?" Liv vẫn hoài nghi như cũ.

"Maya tôi cho dù không biết tiết tháo như thế nào cũng chưa bao giờ ngủ với anh em của mình!" Maya thề son thề sắt.

"W2014, hiện tại đưa cậu ấy trở về." Tiếng nói lạnh lùng lại vang lên, khiến Maya theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.

"... Cái gì?" Maya không kịp phản ứng.

"Mã hóa nhà trọ của Tiêu Nham."

"Này! Nghe thấy không! Sếp bảo cậu đưa Tiêu Nham trở về kìa! Cho dù cậu hiện tại không muốn làm gì tân binh kia, nhưng ai biết được trong chốc lát cậu có thể làm gì hay không!" Mark một bộ tức giận cắt đứt liên lạc.

Maya thở dài, "Không lầm chứ... Hơn nửa đêm đưa Tiêu Nham trở về sao? Đợi đã... Sếp sao lại biết mã hóa nhà trọ của Tiêu Nham?"

W là số khu; 20 là mã đơn giản hóa của đường, phố; 14 là số nhà trọ.

Maya đứng dậy, khiêng Tiêu Nham lên, tức giận bất bình vỗ vỗ gò má cậu nói, "Tên nhóc cậu thật là mạng tốt! Khó được tất cả mọi người đều xem trọng cậu!"

Vì thế, ngày hôm sau, Tiêu Nham là tỉnh lại trong nhà trọ của mình, cậu mê mang gãi gãi đầu, thiết bị liên lạc không ngừng chớp nháy, nhẹ nhàng mở lên, khuôn mặt tức giận của Casey xuất hiện ngay trên màn ảnh.

"Tiêu Nham —— Cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi hay không! Tên nhóc cậu còn muốn sống không hả!"

Xong rồi xong rồi! Tiêu Nham nhanh chóng xoay người xuống giường, nghiêng ngả lảo đảo đi vào phòng tắm. Đương nhiên, bị Casey hung hăng mắng một trận là số mệnh cậu không thể tránh khỏi.

[Mạt Thế] TUYỆT XỬ PHÙNG SINH - TIÊU ĐƯỜNG ĐÔNG QUAWhere stories live. Discover now