PHẬT NÓI KINH NƯỚC SÔNG HẰNG
Hán dịch: Ðời Tây Tấn Tam tạng Pháp sư Pháp Cự
Việt dịch: Thích Chánh Lạc
--- o0o ---
Nghe như vầy:
Một thời Phật cùng đại Tỳ kheo tăng, các Bồ tát đại đệ tử đồng đi đến sông Hằng, chư thiên, nhân dân, quỷ, thần, rồng, người, không phải người và những vị mới phát đạo ý nhiều vô số, tất cả đều cầm hoa hương, kỹ nhạc đi theo sau Phật. Khi đến sông Hằng, tất cả đều trải tòa ra ngồi; khi chúng hội đã ngồi yên, vào ngày mười lăm trong tháng là ngày thuyết giới, Ngài A Nan từ tòa đứng dậy, sửa lại y phục, đến phía trước để đảnh lễ, đầu chạm sát chân Phật, rồi quỳ xuống chấp tay bạch rằng:
–Các đệ tử đã ngồi ổn định, cúi mong đức Phật có thể thuyết Giới kinh.
Ðức Phật im lặng không đáp, ngài A Nan liền trở về chỗ ngồi, thật lâu mãi đến nửa đêm ngài A Nan lại đứng dậy, đến phía trước, quỳ dài bạch đức Phật:
–Ðã nửa đêm rồi, các đệ tử đều ngồi yên lặng, mong được nghe đức Phật thuyết Giới kinh.
Ðức Phật lại im lặng không trả lời, ngài A Nan lại về chỗ ngồi rất lâu, gà sắp sửa gáy, ngài A Nan lại đến phía trước quỳ xuống, chấp tay bạch đức Phật:
–Gà sắp gáy, các đệ tử mong muốn nghe Phật thuyết Giới kinh.
Ðức Phật bảo ngài A Nan :
–Con người sống chết xoay vần qua lại trong năm đường, ở thế gian hết sức thống khổ, kẻ không tự hay biết đời trước, kiếp trước gốc và ngọn, đều do tâm ý không được ngay thẳng vậy. Thân người rất khó được, đã được thân rồi lại càng khó được nghe kinh Giới của Phật, đã được nghe kinh Giới của Phật rồi mà tin nhập được Phật đạo lại càng khó hơn, đã tin nhập Phật đạo mà giữ được Giới kinh lại càng khó hơn. Ðức Phật muốn nói Giới kinh, nhưng nay có một đệ tử ngồi trong nhóm này không có thể thọ trì Giới kinh của Phật, do đó cho nên đức Phật mới không nói Giới kinh.
Ngài A Nan bạch đức Phật:
–Con không biết vị đệ tử không trì Giới kinh ngồi ở chỗ nào?
Ngài Ðại Mục Kiền Liên ở trong tam muội, suốt xem thấy người đệ tử không trì giới, liền đứng dậy đi đến trước vị ấy nói rằng:
–Ngươi là đệ tử của đức Phật mà không thể thọ trì Giới pháp, đó là ngươi phế thải, không thể cùng ngồi chung chiếu với các tôn giả, hãy đứng dậy, đi ra, không được trở lại trong chúng này nữa.
Ðức Phật bảo ngài Ðại Mục Kiền Liên:
–Ngươi đã khéo giải thích, khiến cho người đệ tử không giữ giới ra khỏi nơi đây, tự biết xấu hổ nên đi ra.
Ðức Phật bảo các đệ tử:
–Lành thay ! Nay ta thuyết pháp.
Các đệ tử đều chấp tay thưa rằng:
–Thưa vâng, chúng con xin thọ giáo.
Ðức Phật dạy:
–Nước thủy triều trong biển lớn lúc dâng lên không vượt qua mức cũ, lúc xuống cũng không vượt qua mức cũ. Các đệ tử đều nên đoan tâm, chánh ý quay trở lại tự xem trong năm tạng của mình, suy nghĩ biết sự sanh tử rất đau khổ, hãy phụng trì Giới kinh, đừng để sứt mẻ. Người trì năm giới được sanh trở lại nhân gian làm người. Người giữ mười giới được sanh lên trời, người giữ 250 giới đời này được quả A la hán, Bích Chi Phật, Bồ Tát Phật, Nê Hoàn đại đạo. Nhờ đạo mà được thân người, nên phụng trì giới kinh, dầu có chết thì chịu chết chứ đừng có để khuyết phạm dẫu cho lớn như lông tóc.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÁC BẢN KINH VÀ LUẬN
Tâm linhKINH BÁT ĐẠI NHÂN GIÁC, KINH BÁCH DỤ, KINH PHÁP CÚ, KINH BẠI VONG, KINH NGƯỜI ÁO TRẮNG, KINH THIỆN SANH, KINH TỨ THẬP NHỊ CHƯƠNG, BÁT NHÃ TÂM KINH, KINH ĐỊA TẠNG, KINH KIM CANG