KINH TRƯỜNG THỌ DIỆT TỘI
HỘ CHƯ ĐỒNG TỬ ĐÀ LA NI
Đời Đường, nước Kế Tân,
Tam Tạng Sa môn Phật-đà-ba-ly
Vâng chiếu dịch
Việt dịch : Sa-môn Thích Thiện Thông
Tôi nghe như vầy : Một thời Đức Phật, ở thành Vương Xá, trong núi Linh-thứu, với sự câu hội, một ngàn hai trăm năm mươi Tỳ-kheo, các Đại Bồ-tát, mười hai ngàn người, cùng tám bộ chúng, Trời, Rồng, quỷ thần, hạng nhân phi nhân, nghe Phật nói pháp.
Bấy giờ Đức Thế Tôn, từ trên gương mặt, phóng những ánh sáng, với trăm màu sắc, xanh, vàng, đỏ, trắng, trong mỗi màu có vô lượng hóa Phật, hay làm Phật sự, chẳng thể nghĩ bàn. Mỗi mỗi hóa Phật, đều có vô lượng Bồ-tát hóa hiện, ca ngợi Phật đức. Ánh sáng nhiệm mầu, khó thể đo lường, trên đến cõi trời, Phi phi tưởng xứ, dưới hết chiếu đến, địa ngục Vô gián. Ánh sáng lan khắp, tám muôn địa ngục, nơi nào cũng có. Chúng sanh trong ngục, gặp ánh sáng Phật, tự nhiên niệm Phật, đều được phương tiện, niệm Phật tam muội.
Khi ấy trong chúng, có bốn mươi chín Bồ-tát, vừa mới phát ý, muốn từ nơi Phật, cầu mạng trường thọ, nhưng họ không thể phát lời thưa hỏi.
Lúc đó, Bồ-tát Vân Thù Sư Lợi, biết chỗ nghi ngờ của các vị kia, ngài liền đứng dậy, vén áo vai mặt, chắp tay hướng Phật và bạch lên rằng :
Kính bạch Thế Tôn ! Con tấy chúng sanh, có điều nghi ngờ, nay muốn thưa hỏi, xin Đức Như Lai, cho phép con nói.
Đức Thế Tôn dạy :
Lành tay ! Lành thay ! Văn Thù Sư Lợi, ông nghi điều gì, cứ tha hồ hỏi.
Ngài Văn Thù thưa :
Kính bạch Thế Tôn ! Tất cả chúng sanh, nơi biển sanh tử, tạo các nghiệp ác, kiếp này kiếp nọ, luân hồi sáu đường, dẫu được thân người, nhưng mắc quả báo, tuổi thọ ngắn ngủi, làm sao cho họ, được mạng lâu dài, diệt các nghiệp ác ? cúi mong Thế Tôn, nói về phương pháp, tuổi thọ lâu dài.
Đức Phật bảo ngài Văn Thù Sư Lợi :
Lòng đại Từ bi của ông vô lượng, xót nghĩ đến những chúng sanh tội khổ, hay hỏi việc trên. Nếu Ta nói đủ, thì khắp chúng sanh, khó ai tin nhận.
Văn Thù Sư Lợi bạch Phật lần nữa :
Kính bạch Thế Tôn ! Đấng Nhứt thiết trí, thầy của Trời người, che khắp chúng sanh, cha lành tất cả, vua trong các pháp, một tiếng của Ngài, diễn nói tất cả, cúi mong Thế Tôn, thương xót nói rộng.
Đức Phật mỉm cười, bảo khắp đại chúng :
Các vị lóng nghe ! Như Lai sẽ vì các vị mà nói.
Về đời quá khứ, có thế giới tên, Vô Cấu Thanh Tịnh, cõi đó có Phật, hiệu là Phổ Quang Chánh Kiến Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn, được vô lượng vô biên, các đại Bồ-tát, lúc nào cũng thường, cung kính vây quanh. Trong pháp Phật ấy, có cận sự nữ, tên là Điên Đảo, cô này nghe Phật, xuất hiện nơi đời, muốn cầu xuất gia, buồn bã kêu khóc, bạch Đức Phật rằng :
BẠN ĐANG ĐỌC
CÁC BẢN KINH VÀ LUẬN
EspiritualKINH BÁT ĐẠI NHÂN GIÁC, KINH BÁCH DỤ, KINH PHÁP CÚ, KINH BẠI VONG, KINH NGƯỜI ÁO TRẮNG, KINH THIỆN SANH, KINH TỨ THẬP NHỊ CHƯƠNG, BÁT NHÃ TÂM KINH, KINH ĐỊA TẠNG, KINH KIM CANG