Điện thoại đã ngắt lâu rồi mà Sầm Tử Tranh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi như nãy giờ, đầu gác lên hai gối, điện thoại từ trong tay rơi xuống giường lúc nào cô cũng không hay biết ...Nửa đêm, tất cả đều yên tĩnh đến không chân thật, bốn phía đều không có một tiếng động, yên tĩnh như cái chết.
Người trên giường trở mình qua lại, thân thể sớm mệt đến không chịu được mà một chút buồn ngủ cũng không có.
Sầm Tử Tranh bước xuống giường, cô bước đến bên cửa sổ chậm rãi mở ra. Ánh trăng dịu dàng như nước vây phủ lấy cô. Vừa mới qua nửa đêm vậy mà Sầm Tử Tranh có cảm giác như đã qua một thế kỷ vậy. Dù sao cũng không thể ngủ được, cô quyết định đi xuống vườn hoa dưới lầu đi dạo một vòng.
Gió đêm mát rượi phất qua người Sầm Tử Tranh rồi xuyên thẳng vào lòng cô khiến Sầm Tử Tranh không tự chủ được co người lại ...
Gió phất nhẹ qua làn váy trắng của cô, dưới ánh trăng mờ ảo cô như một hồn ma vất vưởng, cô đi một cách không mục đích xuyên qua những khóm hoa, cánh tay bị một nhánh cây khô quẹt trúng làm sượt một đường cô cũng không để ý.
Không âu sầu, không rơi lệ, biểu tình trên mặt cô nhìn có vẻ cứng nhắc dù trong mắt che dấu không được một nỗi đau khổ đến tận cùng.
Cô cũng rất muốn khóc to một trận, muốn kêu to một tiếng cũng rất muốn nhấc lấy điện thoại nói với Cung Quý Dương ở phương xa kia một ngàn, một vạn lần câu nói "Em yêu anh" ...
Nhưng những gì cô có thể làm chỉ có thể như thế, dưới ánh trăng, trong hương hoa dìu dịu bước những bước không hồn như muốn để lại trên cỏ những dấu vết đau khổ của mình, một lần rồi lại một lần ...
Khi cánh hoa rơi rụng, mùi hương còn vương vấn
Rồi mất đi trong cơn mưa rền gió dữ, không còn ai ngửi thấy
Nếu như tình yêu bảo tôi tiếp tục
Tôi sẽ yêu đến tận cùng
Nếu như tình yêu chết đi trong vinh quang
Thì rồi sẽ trùng sinh trong tro tàn
Lúc khó quên những lời tình tự
Hãy dùng nụ cười của anh, giúp em tiễn đưa ...
Một sự mệt mỏi không biết tên dâng lên trong lòng rồi xuyên suốt toàn thân. Trái tim mệt đến không thể mệt hơn! Khi Sầm Tử Tranh ngồi sụp xuống dưới tán một cây đinh hương, ánh mắt nhìn xa xăm về phía chân trời, rất nhiều hình ảnh không ngừng quay cuồng trong đầu cô ...
Sầm Tử Tranh chợt cười một cách vui sướng bởi vì cô nhìn thấy từ một góc cách đó không xa, dưới ánh trăng mờ ảo, Cung Quý Dương đang đứng đó nhìn cô, nụ cười tà tứ quen thuộc nở trên gương mặt tuấn tú, hắn cách cô rất gần, gần như chưa từng rời xa, vẫn luôn luôn ở cạnh cô ...
Nhưng khi cô đứng dậy, tươi cười đi về phía hắn, nụ cười khiến gương mặt cô càng xinh đẹp diễm lệ, cô bước nhanh đến, rất muốn bổ nhào vào lòng hắn, hưởng thụ sự ấm áp từ vòng tay hắn ...
BẠN ĐANG ĐỌC
TỨ ĐẠI TÀI PHIỆT : ĐĂNG KÍ KẾT HÔN TRỄ (1)
Lãng mạnTác phẩm : Tứ đại tài phiệt : Đăng kí kết hôn trễ Tác giả : Ân Tầm Thể loại : Ngôn tình Nguồn : truyenfull.vn Cô và hắn là một đôi trời sinh . Sinh ra ở đây không phải là để có nhau mà là để cạnh tranh triệt hạ lẫn nhau ... Cô là một con người nghệ...