Chương 38

6K 281 14
                                    


Chớp mắt đã gần đến cuối năm, sắp sang năm mới, vạn vật canh tân. Theo quy củ xưa nay ở Vu quốc, mỗi đầu năm sẽ tổ chức một cuộc săn bắn. Bởi vì do Vu vương dẫn theo các đại thần trong Vu quốc đến khu vực săn bắn của Hoàng gia, thú săn được ví như loạn thần tặc tử, quân thần cùng đi săn, quân săn được thú càng nhiều càng chứng tỏ người đó càng cường đại. Thần săn được con mồi càng nhiều thì đại biểu hắn càng trung thành.

Vu Lạc Vũ đối với chuyện này luôn xem thường, nàng cảm thấy cực kỳ buồn cười, những chuyện này bất quá chỉ là một cách làm để tìm kiếm sự an ủi thôi, làm sao có thể dùng chuyện ai đi săn được nhiều để phát xét? Nhưng nghĩ thì nghĩ, Vu Lạc Vũ vẫn phải tuân theo, dù sao cũng là quy định được lão tổ tông quyết định, không ai dám vi phạm.

Ngày săn thú, thời tiết trái lại không tệ, mặc dù vẫn có gió lạnh thấu xương nhưng dù gì cũng có nhiều ánh mặt trời. Vu Lạc Vũ vốn không muốn mang Bùi Ngọc Nhi đi cùng nhưng sau đó suy nghĩ lại, hôm nay e là sẽ phải ở bãi săn bắn gần một ngày, một mình tiểu Ngọc Nhi ở Vĩnh Cát điện chắc sẽ nhàm chán, vẫn là nên đem Bùi Ngọc Nhi giả làm cung nữ cùng đi chung đi.

Thật ra Bùi Ngọc Nhi cũng không muốn đi nhưng biết làm sao được khi lời Vu Lạc Vũ chính là thánh chỉ, càng huống chi nàng cũng đã nói sẽ không ngang bướng làm trái lời Vu Lạc Vũ nữa, cho nên...cho nên cuối cùng Bùi Ngọc Nhi chỉ phải thở dài, tùy ý Hoàng Oanh một bên thu thập.

----

Ra khỏi Vĩnh Cát điện, Vu Lạc Vũ ngồi lên long liễn đi đến hướng Hoàng Triều điện. Long liễn đi đến quảng trường trước Hoàng Triều điện thì dừng lại, nơi đó tề tụ văn võ bá quan chờ Vu Lạc Vũ cùng xuất cung.

Vu Lạc Vũ vừa đi ra khỏi Hoàng Triều điện, giọng nói vang vọng ngay lập tức hô lên:

"Bệ hạ giá lâm." Thanh âm lanh lảnh đó nghe vô cùng rõ ràng.

"Ngô vương vạn tuế vạn tuế vạn tuế." Trên quảng trường, văn võ bá quan, ngự tiền thị vệ đồng loạt hô một tiếng, thanh âm như chuông đồng, chấn động cả tai.

Bá quan trên quảng trường thanh thế rất lớn, khí tráng non sông, làm cho Bùi Ngọc Nhi đều ngẩn ra. Bùi Ngọc Nhi nhẹ liếc mắt nhìn Vu Lạc Vũ một cái, đối mặt với khí thế như vậy mà Lạc đế vẫn có thể trấn định như thường, điềm tĩnh không rối. Nhìn dáng vẻ của nàng ấy nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai mươi, tuổi như thế nhưng có thể hiệu lệnh trăm quan, quản lý cả quốc gia. Bùi Ngọc Nhi nghĩ, nàng ấy bên ngoài chói lọi như thế, bên trong cũng giống như vậy sao? Nếu vậy, Bùi Ngọc Nhi trái lại có chút thư thái. Người giống như Lạc đế, từ nhỏ sống trong thâm cung, lớn một chút đã lên ngôi, phải cùng những đại thần xảo trá này đấu đá tâm kế, ngươi lừa ta gạt, khó trách lòng của nàng không giống người khác.

Bên này Bùi Ngọc Nhi len lén đánh giá Vu Lạc Vũ, bên kia Vu Lạc Vũ đã mở miệng nói chuyện.

"Hôm nay là ngày hoàng gia đi săn, những lời nói sáo rỗng cô vương cũng không muốn nói nhiều, nhưng hãy nhớ, thứ hạng tuy quan trọng nhưng cũng đừng vì vậy mà tổn thương hòa khí. Mặt khác, đao kiếm không có mắt, đừng lơ là."

[BHTT] Ngược Ngẫu  - Hồ Ly Đại Quân.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ