"Không phải..." Bùi Ngọc Nhi cắn môi, lắc đầu.
"Không phải như ngươi thấy."
Trong mắt có ôn nhu, có bi thống, nàng cũng tin tưởng không phải như nàng thấy, nhưng đôi mắt nàng lại như thế nào gạt người? Quả thật hai người các nàng, quả thật các nàng đang ôm hôn. Đầu óc vốn thanh tĩnh, nhưng khi nghĩ đến đây, Vu Lạc Vũ vẫn nhịn không được vô cùng đau đớn ôm lấy đầu.
"Chính là như ngươi nhìn thấy!" Vưu Lăng Vi từ phía sau Bùi Ngọc Nhi đi ra, quát lớn. Nàng không bận tâm đến sự kinh ngạc của Bùi Ngọc Nhi, cũng không quản cơn giận của Vu Lạc Vũ có thể kềm hay không, lại hướng Vu Lạc Vũ lớn tiếng nói:
"Ngọc Nhi, tiểu vương nhất định mang đi, chắc hẳn bệ hạ lúc này cũng bị một đám đại thần kia phiền nhiễu rồi, chi bằng thỏa mãn ý của tiểu vương cùng các đại thần Vu Quốc, để tiểu vương mang Ngọc Nhi về Diệu Nghiêm Quốc. Như vậy ngươi sẽ không ở thế khó xử, hai nước chúng ta ngày mai vẫn ký lập hiệp ước như cũ, chẳng phải vui vẻ sao?".
Nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp của Bùi Ngọc Nhi phút chốc trợn tròn, nàng ta nói lời này là ý gì? Không lẽ các đại thần đã biết được thân phận của mình, hiện nay đang can gián? Bùi Ngọc Nhi càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, trong lòng liền càng bất an. Nàng vốn cảm thấy quái dị, hành động hôm nay của Diệu Nghiêm Vương gia, hành động của Vu Lạc Vũ, nghĩ như thế, nhưng thật ra thông suốt.
Có chút lo lắng nhìn sang Vu Lạc Vũ, Vu Lạc Vũ lúc này thân thể thẳng tắp đứng tại chỗ, không thấy một chút ở thế hạ phong. Nàng chính là nhìn chằm chằm Vưu Lăng Vi, hai mắt vừa còn phun hỏa hiện nay đã áp chế lại rất nhiều.
"Cô vương đã nói sẽ không cho ngươi mang tiểu Ngọc Nhi đi, ngươi liền không mang đi được!" Vu Lạc Vũ âm giọng lạnh lùng, khí thế mười phần, nơi này là Vu Quốc, nàng mới là vương! Há cho một nho nhỏ vương Gia làm càn!
Vưu Lăng Vi khinh xuy một tiếng.
"Văn võ bá quan của Vu Quốc hiện giờ sợ là đã tụ tập đi đến trước điện của ngươi can gián, ngươi nếu không cho tiểu vương mang nàng đi, hiệp nghị ngày mai ngươi đừng mơ tưởng tiểu vương đến ký. Tiểu vương không tin, ngươi vì một mình nàng, có thể không lấy đại cục làm trọng, tự mình gánh xuống thiên cổ bêu danh!".
Vu Lạc Vũ bật cười, khinh thường nói:
"Ngươi cho là hiểu rõ Bùi Ngọc Nhi, hay là hiểu rõ cô vương? Bùi Ngọc Nhi tâm tính bướng bỉnh, ở nơi quy củ chồng chồng như hoàng cung này, đến nay nàng vẫn không có việc gì, ngươi cảm thấy ai có thể bảo hộ nàng? Cô vương vì nàng ngay cả Thái Vương Thái hậu đều dám ngỗ nghịch giam lỏng, một đám bề tôi, cô vương thì sợ gì? Thiên cổ bêu danh cô vương lại không hiếm lạ, nói đến như thế ngươi còn cảm thấy nho nhỏ kỹ xảo có thể uy hiếp đến cô vương?"
"Ngươi... Các ngươi..." Nghe được đến đây, Vưu Lăng Vi đã vô cùng ngạc nhiên, Bùi Ngọc Nhi đến tột cùng là thân phận gì? Nàng có thể làm cho người đứng đầu một quốc gia đối xử với nàng như thế?
"Ngươi không hiểu cái gì?" Vu Lạc Vũ lắc đầu cười nhạt, thật sự là cái đầu gỗ.
"Quên ngày đó ở Hà Trì cô vương từng nói một bí mật với ngươi sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Ngược Ngẫu - Hồ Ly Đại Quân.
RomanceTác phẩm: Ngược Ngẫu. Tác giả: Hồ Ly Đại Quân. Thể loại: Tình hữu độc chung, ngược luyến tình thâm, cường thủ hào đoạt, cung đình tranh đấu. Nhân vật chính: Vu Lạc Vũ x Bùi Ngọc Nhi | Phối giác: Khôn Bát, Niệm Tuyết.... Tình trạng: Raw 97 chương (Ho...