Chương 112 Vạch trần tin người chết

30.5K 68 13
                                    

Editor : Thu Trình Võ

Beta : Khoai Môn Kem

Kem: Sorry! giờ tớ mới beta xong nên post hơi muôn! ^^

 

Sắc mặt dì Hà thay đổi " Không có, À, có thể là Duật thiếu nói là để tôi gọi điện thoại đến cửa hàng thức ăn cho thú nuôi, bảo họ đem thức ăn của Hải Bối đến đây."

Mạch Sanh Tiêu không có hỏi, cô bây giờ đối với chuyện của Duật Tôn cũng không để tâm.

Dì Hà nơm nớp lo sợ trở lại phòng bếp, Sanh Tiêu bây giờ không giống như ánh mặt trời rực rỡ của một năm trước đây, có đôi khi cô yên lặng một mình ngây ngốc cả ngày, so với không khí ở Ngự Cảnh Viên thì cô còn tĩnh lặng hơn.

Mạch Sanh Tiêu mở ti vi, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên đó, cô hoàn toàn không đếm xỉa gì đến Duật Tôn. Trong căn phòng không bật điều hòa, cô chỉ mặc mỗi áo choàng lông, chiếc quần màu xanh da trời ôm sát thân người, Sanh Tiêu nhìn xem tin tức, thần sắc yên tĩnh mà bình thản.

Duật Tôn nhắm mắt lại giống như đang suy nghĩ đến chuyện gì đó.

Đào Thần chết hoàn toàn làm hắn trở tay không kịp, hắn vốn nghĩ rằng cho Đào Thần một khoản tiền rồi đuổi hắn đi đến chỗ nào đó thật xa, chuyện này cũng sẽ qua đi, lại không nghĩ rằng......

Mạch Sanh Tiêu cũng không biết Duật Tôn lúc này lại nghĩ tới việc giấu cô chuyện Đào Thần đã chết, hắn đã làm khá tốt, ít nhất là hắn không muốn lại bị cô làm phiền.

Hải Bối nằm im ở dưới chân Sanh Tiêu, nó lo lắng cọ vào chân cô, thật giống như lúc trước theo Sanh Tiêu đi dạo chơi trong vườn chỉ có điều bây giờ cô chủ của nó tâm tình không tốt nên có cũng chỉ có thể ủ rũ nằm bên cạnh.

Tại phòng giam nữ phạm nhân.

Tô Ngải Nhã giờ đã cắt tóc ngắn ngồi ở phòng thăm phạm nhân, kể từ khi Tô Niên chết Tô gia liền trở nên sa sút hẳn, bằng hữu thân thích cũng không đến, giờ cô lại nghe nói có người đến thăm mình liền không thể tin được.

Đợi một lúc thì cô thấy một người đàn ông hơn 40 tuổi đi tới, lúc này Tô Ngải Nhã với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ cô lập tức cầm lấy ống nghe điện thoại lên " Chú Tôn!"

" Tiểu Nhã." Tôn Trọng Khuê ngồi xuống đối diện với cô.

“Chú Tôn, chú làm sao có thể đến đây thăm cháu?"

" Trước đó không lâu chú mới từ nước ngoài trở về lại nghe được tin ba của cháu xảy ra chuyện chú liền cho người liên lạc để gặp cháu. Tiểu Nhã, cháu ở trong này chịu không ít cực khổ rồi!"

"Chú Tôn, cảm ơn chú vẫn xem ba cháu là bạn của chú.", khóe mắt của Tô Ngải Nhã trở nên ướt át " Cháu ở nơi này không quen, ăn không ngon mà ngủ cũng không được."

"Cháu yên tâm đi, chú sẽ nghĩ cách đưa cháu ra bên ngoài."

" Thật vậy không chú?", Tô Ngải Nhã khó có thể tin được liền hướng đến tấm cửa kính phía trước " Chú thật sự có cách?"

Chìm Trong Cuộc Yêu (full) - editor: Khoai Môn KemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ