Chương 124 : Tàn sát lẫn nhau

25K 60 23
                                    

Editor: Chen Jin Yin

Beta: Khoai Môn Kem

Mạch Sanh Tiêu đi tới trước bàn sách của hắn, cũng không biết nên nói cái gì.

Duật Tôn đem chiếc hộp để lại chỗ cũ, Sanh Tiêu nhìn thấy một loạt động tác của hắn, lúc này mới phát hiện ra có nhiều dấu vết trong vách tường.

Mạch Sanh Tiêu thu hồi ánh mắt," Tôi muốn cùng dì Hà buổi tối đến bệnh viện, khả năng Thư Điềm hồi phục có thể rất lâu nên tôi muốn ở cùng cô ấy."

" Anh đi cùng em."

" Không cần," Sanh Tiêu ngồi trên ghế sa lon," Tang viêm trong nội tâm chắc sẽ nghĩ ngợi, để tự mình tôi đi thì hơn."

" Nếu như anh ta đối với em gây bất lợi?"

" Yên tâm đi, Thư Điềm sẽ không để cho anh ấy làm như vậy."

Duật Tôn cũng không muốn cự tuyệt, Mạch Sanh Tiêu như vậy thuận lợi cùng hắn thương lượng. Điện thoại bàn vang lên, hắn nhấc điện thoại nói," Alo?"

Duật Tôn chau lông mày giãn ra chút ít," Được, tôi lập tức tới."

" Có chuyện gì sao?" Mạch Sanh Tiêu khẩn trương đứng lên, cô ý thức được sự nghiêm trọng của trận tai nạn xe cộ này, cô giống như chú chim sợ hãi, Duật Tôn cầm áo khoác treo trên ghế," Anh đi tắm trước, không có việc gì, người lái xe đã bắt được."

" Tại cục cảnh sát?"

Duật Tôn nhìn thấy biểu lộ chăm chú của Mạch Sanh Tiêu, thần sắc nhịn không được giương nhẹ," Không phải, chỉ là người của chúng ta bắt được."

" Tôi đi cùng với anh." Sanh Tiêu nói, liền đi theo Duật Tôn.

Duật Tôn đi tới cửa," Em cứ ở nhà, nếu có tin tức gì, anh sẽ thông báo cho em biết."

Mạch Sanh Tiêu tính bướng bỉnh nổi lên, cô đi theo tới cửa, Duật Tôn đến đến chỗ hành lang," Anh không tin tôi? Có phải là sợ tôi thông đồng lừa gạt anh?" Hắn mặc một bộ quần áo tối màu, cả cái bóng của hắn bao trùm lấy cô, từ trên cao nhìn xuống .

Sanh Tiêu cần cổ giương nhẹ, lộ ra da thịt trắng nõn," Tôi chỉ muốn chính miệng hỏi hắn một chút, tại sao phải đối với chúng ta hạ độc thủ như vậy, tôi muốn hỏi hắn, là ai muốn cho chúng ta chết."

Duật Tôn chạy đi về phía phòng ngủ.

Mạch Sanh Tiêu thấy hắn trả lời, có chút tức giận, ngữ điệu liền tăng lên," Tôi nhất định phải đi!"

Duật Tôn vẫn không nói nhưng dừng bước chân lại.

Cô suýt chút đụng phải cái lưng rắn chắc của hắn, Duật Tôn xoay người, một tay cởi quần áo," Anh đi tắm."

Sanh Tiêu sờ lên cái mũi, đi ngang qua hắn đến bên giường ngồi.

Hai người đều chẩn bị xong rồi ra khỏi nhà.

Mạch Sanh Tiêu ngồi nghiêm chỉnh, nhớ tới đùi phải của Thư Điềm, cảm thấy tâm trạng bất an, cô hai tay đặt ở trên đùi, đầu buông thỏng không biết nhìn cái gì.

Chìm Trong Cuộc Yêu (full) - editor: Khoai Môn KemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ