Chương 160: Hồi Ức Đau Thương!

8.1K 52 14
                                    

Editor: Chen Jin Yin

Beta: Khoai Môn Kem

Nơi đây chính là địa ngục sao?

Một gian phòng lớn, không phải để ở, mà để giam giữ một đám trẻ con nhìn  qua tuổi tác cũng sàn sàn bằng tuổi nhau.

Mỗi chỗ ở của bọn nó cũng chưa tới một mét vuông, chúng nó nếu muốn ngủ, chỉ có thể cuộn tròn thân thể, không gian trong phòng tràn ngập mùi máu thắn ẩm ướt.

Cũng từ nơi này, hắn có một tên gọi mới, gọi là 1402.

Mặt áp xuống nền đất lạnh như băng, không giường ấm gối êm, mỗi người chỉ có một cái chăn.

Hắn cuộn tròn thân thể, một nửa chiếc chăn để gối đầu, một nửa còn lại trùm lên cơ thể đang lạnh cóng không ngừng run rẩy.Hắn không dám nhắm mắt lại, vì mỗi lần nhắm mắt trong đầu toàn hiện lên hình ảnh dây thừng trói buộc, hình ảnh ba và mẹchìm vào đáy biển.

Ba từng nói qua, tóc của mẹ con là đẹp nhất quý nhất, nhưng lần cuối cùng hắn lại nhìn thấy hình ảnh tóc của mẹ trôi nổi trên mặt nước cũng dần dần chìm xuống.

Hắn muốn trở về, hắn muốn tìm lại gia đình của mình, hắn không muốn ở cái nơi khủng khiếp này.

Bao trùm cả không gian là sự yên lặng tĩnh mịch, chỉ có từng tiếng hít thở yếu ớt.

Cuối cùng hắn cũng mệt mỏi vô lực, hai mắt vô thức nhắm lại chìm vào giấc ngủ.

" Cạch cạch--"

Kim đồng hồ chỉ đúngsáu giờ, một tiếng chuông chói tai vang lên như muốn phá vỡ màng nhĩ của mọi người.

Hắn giật mình thức giấc, chứng kiến mọi người xung quhắn tất cả đều vén chăn lên đứng dậy, hắn cũng đứng dậy theo, phát hiện người con trai bên cạnh không nhúc nhích.

" Này, dậy đi." Hắn vừa lay vừa hô.

Đối phương vẫn không nhúc nhích, vẫn nằm lì trong chiếc chăn chỉ để lộ cái đầu ra ngoài.

Một đám người sắp xếp thành đội hình chuẩn bị đi ra ngoài, Quách Thắng cầm roi đứng ở cửa đi vào, chứng kiến đứa con trai kia chưa thức dậy liền cất bước đi đến," Thức dậy, đi ra ngoài mau!"

Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía tiếng nói cất lên, hắn nhớ rõ cái tên xấu xa này, hai tay hắn nắm chặt thành quyền, Quách Thắng thấy thế, liền lấy côn tay dùng sức thật mạnh đẩy vào bả vai của hắn. Dù sao mình cũng không phải là đối thủ của hắn,  lập tức bị ngã xuống, đụng phải người bên cạnh.

Lực đạo lớn như vậy, nhưng đối phương vẫn không một chút phản ứng gì.

Quách Thắng ngồi xổm người xuống, một tay kéo đứa bé trong chăn ra.

Với khoảng cách gần như thế trông thấy sắc mặt của đứa bé thê thảm vô cùng, hắn bị dọa sợ đến mức mặt xhắn rờn, nhưng không lên tiếng, chỉ quay sang trừng con ngươi thật to với hắn, hắn thở phì phò, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cuả hắn vì sợ càng trắng bệch không chút huyết sắc nào.

Côn tay Quách Thắng túm gáy của hắn, đè hắn xuống, lúc này hắn và Quách Thắng mặt đối mặt gần trong gang tấc, mắt tưởng chừng như chạm vào nhau," Sợ cái gì? Tao cho mày biết, ở chỗ này phải kiên cường mới có thể sinh tồn được, chỉ vì mày quá yếu ớt nhu nhược nên mới để bạn đồng lứacó dịp bắt nạt như vậy!"

Chìm Trong Cuộc Yêu (full) - editor: Khoai Môn KemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ