Phiên ngoại: Hôn lễ lãng mạn của Lãnh Thiên Dục và Thượng Quan Tuyền (26)

1.9K 43 0
                                    

Lãnh Tang Thanh lè lưỡi, ngượng ngùng hơi cúi đầu chào mọi người rồi nói:

- Thật ra em chỉ thích đi đâu đó du lịch thôi mà, nhưng sau khi nhận được điện thoại em đã tức tối chạy về đây. Đúng rồi...

Nói tới đây, cô bỗng vọt tới trước mặt Thượng Quan Tuyền, khi thấy bụng chị dâu đã xẹp xuống, cô kinh sợ kêu lên:

- Chị dâu, đứa nhỏ đâu?

Câu hỏi khiến mọi người choáng váng!

- Ở đây này!

Lãnh Thiên Hi chỉ đứa bé trong tay y tá, mà lúc này Lãnh Thiên Dục cũng đang dè dặt đưa hai tay ra bé đứa nhỏ.

Thật sự là bị nha đầu này làm cho tức chết mất. May mà con bé thích đi chơi bên ngoài, nếu không thì chắc chắn cô bé này sẽ làm cho hai anh em phát điên mất.

Lãnh Tang Thanh nghe vậy lập tức bước lại gần đứa bé, sau khi khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của đứa bé hiện ra trong tầm mắt, cô hoan hô rồi tán thưởng:

- Anh cả, thằng bé giống hệt anh hồi nhỏ!

Lãnh Thiên Dục nghe vậy, dở khóc dở cười: "Lúc anh vừa mới sinh ra thì em còn chưa ra đời đâu đấy!". Hắn có lòng tốt nhắc nhở em gái.

Lãnh Tang Thanh chu miệng: "Ôi, đó là con anh, chẳng cần nghĩ cũng biết giống hệt anh rồi. Thôi không nói chuyện nữa, đứa bé này thật là đáng yêu! Nào, cháu yêu, lại đây cô bế cái nào!"

Nói xong, cô liền nhanh chóng bế lấy đứa bé từ trong tay y tá rồi vui thích nhìn cậu bé.

Thằng bé cũng rất ngoan, chẳng hề khóc lóc gì lại càng khiến Lãnh Tang Thanh thích thú.

Hành động này của cô khiến Lãnh Thiên Dục sợ hết hồn, hắn đứng chắn trước mặt Lãnh Tang Thanh rồi nói: 

- Mau bỏ đứa bé ra đi, em bế thằng bé thế sẽ làm con anh đau!

- Này, anh cả, anh kì lạ quá đấy, em chỉ bế một chút thôi mà. Hơn nữa sao em có thể làm thằng bé đau được, anh xem đi, thằng bé đang rất vui vẻ đây này!

Lãng Tang Thanh nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh cả, cố ý chọc giận.

Lãnh Thiên Hi thấy thế liền nhịn cười rồi nói: "Này nhóc, mau đưa thằng bé cho anh cả đi, anh ấy còn chưa được bế con trai lần nào đâu!"

- Thật không?

Lãnh Tang Thanh lại càng trêu: "Anh cả, anh căng thẳng đến mức không dám bế con cơ à? Không sao, nếu anh không dám bế thì để em bế thay anh!"

- Đừng có nói lung tung, ai bảo anh không dám bế chứ? Thằng bé là con anh, đương nhiên anh phải chăm sóc thằng bé rồi! Trả thằng bé cho anh! 

Lãnh Thiên Dục mất tự nhiên, ra lệnh, nhưng lại sợ làm tổn thương con nên hắn không dám giật lại.

Thượng Quan Tuyền nằm trên giường, bất đắc dĩ nhìn hai anh em, cô vừa sốt ruột vừa buồn cười. Cả hai đều đã trưởng thành rồi mà cứ như hai đứa trẻ con vậy.

Bùi Vận Nhi cũng đã quen với cảnh tượng này, cô chống tay lên cằm ngồi xem trò vui.

Chỉ cần liếc mắt một cái thôi, Lãnh Tang Thanh đã bị đứa bé này thu hút, cho nên nói gì thì nói cô cũng nhất định không trả lại cho Lãnh Thiên Dục. Cô ngăn tay trước người cậu bé rồi nói với anh trai:

- Anh cả, anh nhỏ mọn vừa thôi, em chỉ bế một chút thôi mà!

- Em bế lâu rồi, mau trả cho anh!

Lãnh Thiên Dục bị em gái làm cho tức chết. Dựa vào thân thủ của hắn thì đoạt lại thằng bé là chuyện quá dễ, nhưng hắn sợ làm thế sẽ khiến con trai bị tổn thương.

- Thôi, hai người đừng tranh nhau nữa. Dục, anh để cho Thanh Nhi bế con một lát đi, con cũng thích em ấy mà! – Thượng Quan Tuyền nhẹ giọng nói.

- Vẫn là chị dâu đáng yêu của em tốt nhất, chẳng như người nào đấy, có con là quên ngay em gái! 

Lãnh Tang Thanh cố ý trừng mắt nhìn anh cả rồi ngồi xuống cạnh Thượng Quan Tuyền, cùng cô đùa với con trai.

Lãnh Thiên Dục không biết làm sao, chỉ có thể đứng ở một bên, nhìn dáng vẻ đáng yêu của con trai, hắn cảm thấy ngứa ngáy cả người, thật sự chỉ muốn xông lên bế ngay thằng bé vào trong lòng. Hắn không khỏi oán trách bản thân vừa nãy chậm chạp quá nên mới bị cô nhóc Thanh Nhi bế mất.

Hắn hiểu rất rõ tính cách em gái mình, chỉ cần là thứ nó thích thì dù khó đến mấy nó cũng phải lấy bằng được. Nghĩ đến đây, Lãnh Thiên Dục toát mồ hôi lạnh khi nhớ đến hành động của Cung Quý Dương với Tiểu Lăng Triệt.

Nếu con bé này cũng học theo Cung Quý Dương, "bắt cóc" con trai hắn để đi du lịch khắp thế giới thì hắn điên mất.

Cho tới bây giờ, Lãnh Thiên Dục mới chính thức hiểu được sự căng thẳng và khẩn trương của Lăng Thiếu Đường khi biết Cung Quý Dương "bắt cóc" con trai.

Không được, hắn phải sai người canh chừng sát sao cô nhóc này mới được, bằng không ngày nào đó con trai bị bắt đi cũng không biết. diễ✲nnn✲đàn✲lêqqquý✲đôn

Càng nghĩ, sắc mặt hắn lại càng khó coi!

Lúc này, Lãnh Tang Thanh đang đùa với cậu bé, đột nhiên nhớ ra một chuyện, cô chẳng thèm để ý đến sắc mặt xanh mét của anh cả, cười tủm tỉm nói:

- Anh cả, anh có biết em vừa từ đâu về không?

- Không biết!

Lãnh Thiên Dục tức giận đáp lời. Em gái hắn trời sinh đã thích đi du lịch, cho dù cô em gái có bảo vừa đi lên mặt trăng thì hắn cũng chẳng cảm thấy kì lạ.

Lãnh Tang Thanh thấy anh cả nhìn chằm chằm vào đứa bé trong lòng mình, cô cố ý lấy tay che mặt thằng bé lại, sau đó đưa mắt nhìn những người khác.

- Ôi, em vừa từ chỗ anh Lăng về, nhân tiện cũng biết được một chuyện rất hay!

Lãnh Thiên Dục nghe vậy, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn... 

- Thanh Nhi, có chuyện gì làm em hứng thú thế? – Lãnh Thiên Hi chớp thời cơ hỏi.

Lãnh Tang Thanh nhìn anh cả rồi cười đầy thần bí: "Là về anh cả!"

- Lãnh Tang Thanh! – Lãnh Thiên Dục nghe vậy, lập tức gầm lên – Em về nhà cho anh!

Hắn mơ hồ biết chuyện em gái sắp nhắc đến.

Giao dịch đánh mất trái tim của trùm xã hội đen - Ân Tầm - 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ