Chương 8

910 34 3
                                    

   Là vì đâu, cô chắn hẳn là nữ nhân anh muốn tìm, thực dịu ngoan, làm theo anh, ỷ lại anh, nhu thuận mềm mại. Còn có trên người cô luôn có một loại hương vị ngọt ngào gọi người, mỗi khi hôn môi hương vị có thể kích thích thần kinh của anh. Trước kia không nghĩ đến có gì đặc biệt, cùng nữ nhân khác lúc hôn môi, nữ nhân kia trên người dày đặc mùi nước hoa làm cho anh buồn nôn, anh chán ghét đẩy nữ nhân đó ra, vài giây, nữ nhân tự động dâng hiến, anh cũng không cự tuyệt làm sao có thể chủ động yêu thương nhung nhớ nữ nhân.

   Nhưng vào lúc ban đêm, lúc tiếp xúc đến môi ngọt ngào của Thùy Nhi, toàn thân dục vọng cũng nhịn không được. Vào lúc ấy liền đem cô hung hăng mà yêu.

   Hiện tại nghĩ đến, đây hẳn gọi là yêu. Chỉ cần ôm âu yếm nữ nhân, lại nhiều nữ nhân đều không nghĩ được. Suy nghĩ như vậy, Thanh Tú dần dần cười rộ lên. Nhưng khi anh nhìn đến người dưới thân, thầm hít thật sâu muốn giảm bớt đau đớn cho Thùy Nhi, mày nhíu lại.

   "Thùy Nhi..." Thanh Tú thấp giọng gọi: "Đáng chết, đều là anh không tốt, làm đau em."

   Người chưa từng xin lỗi ai như anh, lập tức không biết nên an ủi côbị mình làm thương như thế nào, chỉ im lặng hạ môi mềm xuống. Ở trên mặt, trên mí mắt, miệng, sau đó là xương quai xanh, vẫn hạ xuống.

   Thùy Nhi chậm rãi mở to mắt, thấy Thanh Tú trong ánh mắt lệ khí đều biến mất, lại nghe thấy anh mềm nhẹ an ủi, cảm thụ anh khẽ hôn tinh tế, trong lòng lập tức như bị cái gì đó bế tắc, khó chịu phát nghẹn.

   "Tú... Em, không có..." Thùy Nhi khóc thút thít: "Anh đi rồi... Em không biết làm thế nào... Ô ô ô, em là nhớ tới anh... Mới đi làm việc, để không nghĩ tới anh, nhưng anh lại hiểu lầm em... Ô ô ô... Đau!"

   Đứt quãng, Thùy Nhi cũng không biết chính mình muốn nói gì, rất nhiều lời đều nói ra, toàn bộ khẩn cấp muốn nói cho Thanh Tú, không có trình tự không có trước sau. Thùy Nhi chỉ là khóc, khóc thút thít . Nhưng Thanh Tú lại nghe hiểu được, rất rõ ràng, tiểu nữ nhân này không thấy anh liền nhớ tới anh, không biết làm như thế nào mới đi làm công việc thủ thư. Kết quả lại bị anh đột nhiên trở về rồi hiểu lầm. Nguyên lai tiểu nữ nhân này đã yêu anh say đắm!

   "Tốt lắm, Tuyết nhi, đừng khóc... Ngoan, đều là anh không tốt." Nụ hôn an ủi dường như lại hạ xuống, bàn tay to duỗi đến chỗ hai người ái ân nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, giảm bớt thống khổ cho cô.

   "A... Tú..." Nguyên bản bởi vì đau đớn vì áp lực dục vọng, anh ôn nhu như vậy, toàn bộ đánh úp lại. Làm cho cô vô lực chống đỡ.

   "Tú, chúng ta đứng lên mà nói, không cần bộ dạng này..." Như vậy căn bản cái gì cũng đều nói không rõ ràng.

   "Không được." Anh ỷ vào ưu thế thân thể, dễ dàng liền đem cô chế phục ở dưới thân, khóe miệng nhẹ nhàng mỉm cười.

   "A?" Tựa hồ không biết anh nói cái gì, mê say nhìn anh lơ đãng cười. "Tú, anh thật sự hiểu lầm em, Ngô Vương Hoàng là bạn thời đại học của em, chúng ta... Ô..."

   Anh che khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi đầu hôn môi đỏ mọng xinh đẹp. Nụ hôn mang theo bá đạo giữ lấy.

   "Mặc kệ hai người là quan hệ gì, anh cũng không thích từ trong miệng của em nhắc đến nam nhân khác."

[Gilenchi] Cảm giác em mềm lòngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ